MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 258

Rất nhanh, Hiểu Lối và Trình Trình đã trở thành bạn tốt của nhau, cả hai cô
gái đều có nhiều điều để tâm sự, đều là những người sống ngày nào biết
ngày đấy, lúc có tiền thì tiêu như rác, lúc hết rồi lại nuôi mình bằng những
gói mỳ tôm.


Vật đáng giá nhất của Trình Trình là cây đàn violon, đó là chiếc cần câu
cơm giúp cô sinh tồn, và đồng thời nó cũng là chỗ dựa tinh thần cuối cùng
của cô. Ban ngày cô thường vùi đầu trong chăn để ngủ, khi màn đêm buông
xuống, cô mới bắt đầu nhập vai. Đợt đó , Hiểu Lối làm nghề pha chế rượu,
cô bảo trước đây thấy nhạt nhẽo quá, giờ tớ cũng muốn có một cuộc sống
có mùi vị hơn một chút. Vì thế chăn màn của cô luôn chất đống trên
giường, mĩ phẩm, đồ hóa trang lúc nào cũng bừa bộn, lộn xộn, đồ đạc bày
trong phòng còn có cả đầu lâu, vừa bước vào phòng đã thấy sực nức mùi
son phấn và bầu không khí sa đọa, tạm bợ, những bài hát mà họ nghe đều là
những bài hát tiếng Anh do chính các ca sĩ nước ngoài biểu diễn, có Elvis
Presley, thỉnh thoảng họ cũng nghe các bài hát Trung Quốc, nhưng chỉ nghe
nhạc Tề Tần và Chu Triết Cầm mà thôi.


Họ sống rất bừa bộn, lộn xộn, tạm bợ, không phân đêm ngày, nhưng họ
cũng chẳng biết làm gì hơn. Sự bừa bộn đó giống như những thỏi son
Maybeline mà Hiểu Lối vẫn dùng, chẳng màu nào dùng được lâu, nhưng nó
vẫn là loại son mà cô thích dùng nhất. Thỉnh thoảng họ cũng đi đến quán
bar ở Tam Lí Đồn, dường như ở đó Trình Trình đều có quen biết với mọi
người. Có lẽ là cô quen tất cả mọi người trên khắp thế giới, Hiểu Lối rất
nhiều lần đi với Trình Trình, đến đó lần nào họ cũng uống say bất tỉnh nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.