MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 260

đạo của mèo, cô không có quyền nói Trình Trình sống không ra gì, chí ít là
những món đồ hàng hiệu trên người Trình Trình cô đều mua không nổi, ít
nhất, Trình Trình còn có thể đưa cô đến ngồi nhâm nhi ở Tam Lí Đồn mà
không tốn một xu.


Hiểu Lối đã quen Charles trong hoàn cảnh đó. Charles là một người Mĩ cao
to, anh ta có nước da trắng điểm thêm đám lông tơ màu vàng nên trông khá
dữ dằn. Nhưng anh ta lại có tiền, sống một mình trong một căn hộ rất sang
trọng. Phòng ở khách sạn năm sao đâu có phải ai cũng thuê được lâu dài,
nhưng Charles lại làm được điều đó. Anh có công ty ở Bắc Kinh, mỗi năm
đến Bắc Kinh ngó nghiêng một hai lần, lần này đến anh đã gặp Hiểu Lối.
Lúc đứng ở đại sảnh xem Trình Trình biểu diễn, Hiểu Lối đã chú ý đến
Charles, người ta nghe Trình Trình biểu diễn cũng chỉ là nghe vậy mà thôi,
nghe hay không nghe, cũng chẳng sao, vừa nói chuyện vừa nghe với vẻ lơ
đãng, giống như các bài biểu diễn đó chỉ tô điểm thêm cho vẻ sang trọng,
hào nhoáng của khách sạn, tăng thêm bầu không khí lãng mạn mà thôi,
chẳng ai chú ý rốt cục cô chơi có hay không, không ai biết nhạc cô chơi có
chuẩn hay không?


Nhưng Charles lại không như vậy.


Hình như Charles rất hiểu, và trong lúc Trình Trình chơi đàn, Charles đã
chăm chú theo dõi Hiểu Lối, cô cũng nhìn anh và khẽ mỉm cười, dường
như cô muốn nói điều gì đó với anh. Cô thầm nghĩ, anh chàng người nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.