MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 269

thiếu, một sự nhiệt tình, hồ hởi. Gia Vĩ đứng dậy ghé sát mặt vào cửa, chị
Hiểu Lối, chị nhìn pháo hoa kìa, trông đẹp quá. Hiểu Lối cũng bước ra và
ghé sát vào xem pháo hoa, khung cảnh lúc này đây khiến cô cảm thấy vô
cùng thân quen, tự nhiên cô cảm thấy lòng buồn vô cùng thân quen, tự
nhiên cô cảm thấy lòng buồn vô hạn, đám pháo hoa rực rỡ bay đầy trời đó,
chỉ trong chớp mắt đã mất hút trong màn đêm, bầu trời lại quay về với vẻ
tĩnh mịch lạ thường, tàu vẫn lao vun vút về phía trước, cô và Gia Vĩ đã gặp
nhau, cùng nhau ngắm pháo hoa, cùng nhau ngắm cảnh đêm. Đây có lẽ
chính là duyên số.


Lúc này cả hai người đều thấy hơi xúc động, Gia Vĩ bảo, chị Hiểu Lối, chị
có thể quên buổi hôm nay không? Hiểu Lối bảo, còn em thì sao? Gia Vĩ
nhìn Hiểu Lối với ánh mắt có phần đắm đuối, có phải vì chị gặp thất bại
trong tình yêu nên không còn hứng thú với cuộc sống không? Tại sao chị
không thích cười? Hiểu Lối liền cười và hỏi, chị không hay cười à?


Đến bốn giờ sáng, cuối cùng, Gia Vĩ không chịu nổi cơn buồn ngủ nên đã
ngủ thiếp đi, người lắc lư theo xe, một lúc sau, cậu dựa hẳn vào người Hiểu
Lối.


Hiểu Lối không lay Gia Vĩ, nhìn cậu ngủ rất ngon lành, lông tơ trên mặt
trông rõ mồn một, cánh tay nhỏ dài, thậm chí nhìn thấy rõ cả mạch máu
trên đó, hơi xanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.