MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 371


Xưởng sản xuất thuốc đã bị phá sản, tài sản cố định bán được mấy trăm vạn
tệ, bố Tô Liệt chỉ để lại cho anh 20 vạn rồi đưa mẹ anh ra nước ngoài.


Họ đã hoàn toàn mất lòng tin vào Tô Liệt, sống chết mặc anh.


Hồng Yến vẫn ăn mặc diêm dúa, má phấn môi son đi đánh bạc, Tô Liệt
cũng buôn bán mấy vụ. Đầu tiên là anh buôn vải qua bằng đường hàng
không, nhưng vì giá thành quá cao nên không bán được hàng, cuối cùng thì
vải thối hết, đổ đi hết sọt nọ đến sọt kia. Tiếp đó lại mua ít quần áo từ chợ
bán buôn gần vườn bách thú ở Bắc Kinh, lúc đầu tưởng dễ bán, cuối cùng
quần áo lỗi mốt, giá lại cao nên cũng lỗ vốn hết. Rồi anh lại mở hàng ăn,
nhưng lại bị gã làm cùng cuỗm tiềm chạy mất. Hồng Yến mắng anh là số
không phát tài được, Hồng Yến chửi anh là đồ kém cỏi, vô tích sự, cuối
cùng cô không cho anh lại gần cô nữa, cô bảo, làm tình với những người
đàn ông như thế chẳng có chút hứng thú nào cả..


Tô Liệt tức như muốn phát điên, anh muốn đánh cô, nhưng giơ tay lên lại
phải hạ xuống, anh không nỡ lòng đánh cô.

Vì đánh cô chính là đánh anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.