MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1138

Vì vậy phong chủ Thượng Tín vung tuyệt bút, đề ra chế độ tu hành yêu

cầu Thẩm Thanh Huyền phải thực hiện, hơn nữa còn phê một câu: “Không tu
luyện thì mau già, già rồi không ai yêu.”

Thẩm Thanh Huyền còn lâu mới bị câu này dọa, nhưng lại sợ không tu

luyện sẽ chết, mà chết rồi sẽ không được gặp Cố Kiến Thâm nữa.

Vì thế tháng ngày của hai người rốt cục bình thường trở lại, học hành yêu

đương cân đối, không lơ là cái nào.

Tới kim đan kỳ, Thẩm Thanh Huyền dốc sức mở rộng biển ý thức.

Miếng ngọc giản trong biển ý thức ngày càng rõ ràng, nhưng y vẫn không

hiểu nó là thứ gì.

Trên bề mặt không có gì thay đổi, y cùng Cố Kiến Thâm hưởng không

biết bao đêm xuân, nhưng điều hai mươi mốt vẫn lóe sáng.

Thực sự nghĩ không ra! Càng kỳ quặc là Thẩm Thanh Huyền không có

cách nào nói ra việc này.

Có lần y quá hiếu kỳ, định thương lượng với sư phụ mình, nhưng ý niệm

vừa nảy sinh trong đầu, bản thân như bị cấm nói, ngẩn người không thể nói ra.

Sư phụ trừng y một cái, dạy bảo: “Túng dục hại não.”

Thẩm Thanh Huyền khóc không ra nước mắt … Mặc dù y có xíu, có xíu

túng dục thật, nhưng não vẫn còn mà, chưa hỏng đâu, còn nhanh nhạy hơn
trước kia nữa biết chưa!

Nói không được vậy chỉ có thể tự nghiên cứu.

Thực ra Thẩm Thanh Huyền thấy lo lắm, mặc dù ngọc giản này thúc đẩy

y và Cố Kiến Thâm gặp lại rất nhanh, nhưng đáy lòng y cứ bất an âm ỷ, luôn
cảm thấy bản thân đã xem nhẹ chuyện quan trọng nào đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.