MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1222

Thẩm Thanh Huyền ngẩng phắt đầu.

Cố Kiến Thâm không rõ vì sao y lại kinh ngạc đến thế, nói: “Nếu em cảm

thấy chán thì đi chung quanh xem sao, bên ngoài là thư phòng, ta có để bút
mực cho em.”

Cánh môi Thẩm Thanh Huyền giật giật, không dám chắc chắn …

Cố Kiến Thâm không nói gì nữa, hắn vẫn còn băn khoăn tối nay nên làm

cho y món gì vừa đẹp vừa ngon mà còn dinh dưỡng.

Người là sắt, cơm là thép, y vốn trọng dĩ trọng thương, nếu không ăn cơm

sao có thể bình phục?

Thế là vương tử điện vào phòng bếp bận rộn, còn Thẩm Thanh Huyền

qua thật lâu mới chống giường đứng dậy.

Y vừa động, phần lưng liền bị kéo đau, nhưng y muốn đi xem …

Mỗi bước đi đều khiến mồ hôi lạnh lăn xuống từ trán, Thẩm Thanh

Huyền thở hổn hển, cả lòng nguội lạnh cực điểm.

Thân thể y hoàn toàn phế rồi.

Vết thương da thịt có thể khép lại, nhưng nhất định vai không thể gánh

tay không thể nhấc, trước kia rõ ràng y vẫn …

Thẩm Thanh Huyền nhắm chặt mắt, đôi môi không có huyết sắc mím

thành một đường.

Y cố nhịn đau đớn, bình ổn hô hấp, chậm chạp nhưng kiên trì bước từng

bước ra khỏi gian phòng quý giá đẹp đẽ này.

Bên ngoài vẫn là cảnh tượng xa xỉ ấy, y đỡ vách tường, các đốt ngón tay

trở nên trắng bệch, quật cường đi tới trước bàn sách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.