MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1221

Thẩm Thanh Huyền cố gắng khiến bản thân đừng trông quá thảm hại,

song ngón tay vẫn run rẩy, thứ mềm mại đã lâu chưa được ăn khiến dạ dày
được an ủi rất nhiều.

Một miếng bánh ngọt sao có thể đủ? Y có thể ăn trọn một bàn nữa kìa.

Nhưng tu dưỡng khắc trong xương khiến y hành động thận trọng, cử chỉ

tao nhã.

Cố Kiến Thâm ngược lại mặt mày hớn hở —— Thẩm Thanh Huyền ăn

bánh ngọt màu đỏ, vậy có phải nói trong mắt y, màu đỏ vẫn đẹp hơn màu vàng
đúng không?

Đế tôn đại nhân bỗng cảm thấy địa vị vững chắc hơn không ít, chủ động

lùa bánh ngọt màu vàng ra.

Thẩm Thanh Huyền đã đói bụng tới mức này thì làm gì còn phân biệt rõ

cái nào đỏ cái nào vàng? Y thấy hơn phân nửa bánh ngọt bị lùa đi, tâm lại bắt
đầu lạnh lẽo.

Quả nhiên đang trêu đùa y.

Một loại ác thú kiểu khác của hắn.

Sao y còn không rõ tính nết của nam nhân này?

Thẩm Thanh Huyền rũ mắt, ăn mấy miếng xong thì không ăn nữa.

Cố Kiến Thâm tưởng y no rồi, mặc dù lo y ăn quá ít dẫn đến thân thể khôi

phục không tốt, nhưng không thể vội vã, bèn nói: “Em muốn ăn gì thì nói ta
biết.”

  

Thẩm Thanh Huyền không trả lời, cổ họng y bị thương nên không nói

được.

Cố Kiến Thâm lại bảo: “Không cần lên tiếng, viết cho ta xem là được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.