MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1272

Bát hoàng tử là một kẻ ham chơi, bắt đầu nhốn nháo: “Hoàng huynh,

nghe nói hậu viện ngươi có một hồ sen, hoa nở đẹp không gì sánh bằng.”

Hồ sen kia được xây vì Thẩm Thanh Huyền, tất nhiên đẹp cực kỳ, từng

đóa sen đỏ nở rộ trông rất rực rỡ.

Hiện giờ bát hoàng tử rất thân với hắn, mở miệng nói: “Tất nhiên ta

không dám nhớ thương, nhưng rất muốn đến đó nhìn thử.”

Hắn nhắc ngay trên tiệc nên Cố Kiến Thâm không tiện từ chối, bèn bảo:

“Muốn đi thì đi, ai còn ngăn được ngươi?”

Lúc này bát hoàng tử cười nói: “Vẫn là hoàng huynh tốt với ta!”

Cố Kiến Thâm cười mắng: “Ham chơi.”

Thế là cả đoàn người đi về phía hậu viện.

Cung điện của Cố Kiến Thâm rất hoa mỹ, dọc đường mọi người đều tán

thưởng không thôi.

Đi qua đài kim đình ngọc chói mắt, lọt vào tầm mắt là một hồ sen đỏ, quả

nhiên đẹp vô ngần.

Người ở đây đều ngắm đến ngẩn ngơ, bát hoàng tử thì chạy về phía trước,

mở miệng nói: “Quả nhiên …”

Hắn đang định khen ngợi, rồi bỗng dưng ngưng bặt.

Trong những tảng lớn sen đỏ xinh đẹp ấy, là một bóng trắng thanh thiển

như nguyệt hoa sáng trong rơi vào thế gian.

Dường như y không ngờ sẽ có người tới nên hoảng sợ, khi thấy rõ người

đến, y vội vàng cúi đầu quỳ trên mặt đất.

Tóc đen như thác, da trắng hơn tuyết, góc mặt khi khẽ cúi đầu đẹp đẽ như

ngọc …

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.