MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1685

Hạ Đình đứng dậy, ngân quang tản đi, dung mạo anh tuấn không nói cười

tùy tiện ngày càng rõ ràng.

Thẩm Thanh Huyền: “Chúc mừng, nhanh như vậy đã đột phá đại thừa.”

Hạ Đình nhìn không chớp mắt: “Tất cả là nhờ sư phụ ân cần dạy bảo.”

Thẩm Thanh Huyền cười nói: “Tất cả đều do tạo hóa của ngươi, ta nào

góp sức được gì?”

Nói đoạn, y lại hỏi: “Thân thể có hao tổn gì không?”

Hạ Đình đáp: “Vẫn tốt ạ.” Dù nói thế nhưng vẫn thành thật đưa tay, lộ cổ

tay khỏi ống tay áo.

Thẩm Thanh Huyền bắt mạch cho hắn, mi tâm xinh đẹp bỗng dưng nhíu

lại.

Hạ Đình rũ mắt, không nói một lời.

Thẩm Thanh Huyền: “Sao lại lỗ mãng như thế?”

Mặc dù Hạ Đình đột phá đại thừa, nhưng bị thương gốc rễ, vì nóng lòng

cầu thành nên mạo hiểm thử một lần, may mà vận may lớn, thế mà thành công,
còn nếu không thành …

Thẩm Thanh Huyền không muốn kéo dài thời gian, y nói: “Theo ta về

Vạn Tú sơn.”

Hạ Đình sững người, tiếp tục nói: “Đừng lo.”

Đứa nào đứa nấy cũng không bớt lo, Thẩm Thanh Huyền nói: “Ngươi cho

rằng tới đại thừa sẽ trường sinh bất lão sao? Suy yếu thế kia chỉ có nước bị tâm
ma phản phệ.”

Thẩm Thanh Huyền đưa hắn về Vạn Tú sơn, bất thình lình nhìn thấy đại

sư huynh, Mộc Huân bắt đầu sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.