MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1802

Đo lường vẫn chưa hoàn thành, vẽ trận cũng cần thời gian, nhưng chỉ cần

không ai cản trở thì chẳng còn gì đáng lo.

Lan Phất vương nói được làm được, thật sự ngăn chặn giúp họ, không còn

ai đến quấy rầy.

Vẽ trận sắp hoàn thành, đã đến lúc bày trận, Nghiêm Thiên Thụy cùng

thất sư huynh thở phào nhẹ nhõm, bọn họ nhìn nhau rồi nói: “Tiếp theo cần
mọi người cùng nhau dốc hết linh lực toàn thân khởi động kết giới!”

Ai cũng sợ đêm dài lắm mộng, đồng loạt đáp: “Bắt đầu đi!”

Tất cả đều tiến hành từng bước, thuận lý thành chương, có vẻ nếu tiếp

tục, kết giới có thể đại công cáo thành.

Thẩm Thanh Huyền tản thần thức ra bên ngoài, bắt giữ một chỗ quái lạ,

đuôi mày y nhướng lên, hiểu rõ đầu đuôi trong đó.

Có điều, y không thể ngăn cản, chỉ có thể mặc nó xảy ra.

Tám người đứng ở mắt trận, linh lực trút xuống, sức mạnh dồi dào như

muốn lật đổ núi biển, rất nặng và sâu, khiến người nhìn mà sợ hãi.

Bày trận hết sức thuận lợi, trong mắt mọi người lộ vẻ vui mừng, khi đã

tiến hành được một phần mười …

“Hỏng rồi!” Thất sư huynh kinh hãi thét lên, tiếc rằng đã muộn.

Kết giới đại thành! Nhưng hướng thì ngược lại …

Vốn là kết giới phân Lan Phất quốc thành hai, lúc này lại thành một vòng

khép kín, tách tám người bày trận khỏi Lan Phất quốc và giới tu chân.

Một cảm giác kéo căng mãnh liệt ập vào mặt, bọn họ chẳng hề có năng

lực phản ứng đã bị cưỡng ép kéo vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.