MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1944

Mục Tuyên tùy hứng làm bậy chỉ để vì hủy hoại anh trai mình, bản thân

lại được thỏa mong ước, nhưng thực tế nào có đơn giản như thế?

Đây là hôn lễ của Cửu tiên sinh, là thời khắc cực kỳ quan trọng trong đời,

quấy ra chuyện gièm pha thế này, người đàn ông với địa vị cao nào có thể chấp
nhận?

Đây đâu còn là vấn đề tình yêu nam nữ quyến luyến không rời? Đây là

tôn nghiêm, là vinh dự, bị người sỉ nhục giẫm trên mặt đất!

Dưới cơn nóng giận, Cửu tiên sinh có thể hủy cả Mục gia là việc rất đỗi

bình thường!

Mục Hồng túa đầy mồ hôi lạnh, lão không biết hành động của mình có

còn kịp hay không, nhưng cũng chỉ có thể làm thế, chỉ mong Cửu tiên sinh vẫn
còn quan tâm cuộc “hôn nhân” này.

Mục Tuyên vẫn còn đang giãy dụa, Mục Hồng lập tức cho hắn một bạt

tay, đánh cho hắn váng đầu hoa mắt. Hắn khiếp sợ mà nhìn Mục Hồng, trong
mắt đều là vẻ khó thể tin nổi.

Ngu tới mức này đúng là bất trị mà!

Mục Hồng giận run cả người, sai người hầu trong nhà: “Dẫn nó đi!”

“Chậm đã.” Giọng nói trầm thấp vang lên vô cùng rõ ràng giữa giáo

đường lặng thinh, hệt như quả dùi nện vào tâm trống, khiến mọi người ở đây
không khỏi ngừng thở.

Cửu tiên sinh mở miệng, hắn nhìn Mục Hồng bằng vẻ mặt bình tĩnh,

giọng nói điềm nhiên chậm rãi: “Sau này đều là người một nhà, nếu sức khỏe
không tốt thì đừng nên kéo dài trị liệu, dẫn cậu ta đến trại an dưỡng Thanh Sơn
kiểm tra cho kĩ, tạm thời đừng về nhà.”

Hắn vừa dứt lời, lập tức có những người áo đen bước ra khỏi hàng, bọn

họ có dáng người cao lớn uy mãnh, được huấn luyện nghiêm chỉnh, rất nhanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.