MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 329

Thẩm Thanh Huyền: “……”

Cố Kiến Thâm nén cười một tiếng, giải vây cho y: “Không cần, thiếu gia

nhà ta không thích mấy con thú nhỏ này.”

Vừa nghe hai chữ thiếu gia, quản sự đương nhiên không cần phải nhiều

lời, đệ tử thế gia sao có thể để ý heo bay nho nhỏ.

Rời vườn vạn thú, không bao lâu trời đã tối đen.

Thẩm Thanh Huyền không vội ra khỏi phòng.

Cố Kiến Thâm lại hỏi y: “Đêm nay không ra ngoài nữa?”

Thẩm Thanh Huyền giương mắt nhìn hắn: “Có ngôi sao nào không?”

Cố Kiến Thâm nói: “Nhìn thử mới biết.”

Thẩm Thanh Huyền cười lạnh một tiếng, thi thuật, làm ngân hà bên ngoài

như thác nước, sao trời vạn dặm.

Cố Kiến Thâm cũng dùng thuật, lập tức mây đen dày đặc, che kín bầu

trời.

Thẩm Thanh Huyền thi thuật làm mây đen tản đi.

Cố Kiến Thâm lại gọi mây đen về.

Các đệ tử ở Tử Ngọ Quan đều sợ ngây người.

Ây dô má ơi … Tình huống này là sao? Vì sao chốc lại chuyển mưa chốc

lại có sao? Đầu lão thiên gia bị lừa đá rồi à?

Lão thiên gia biểu thị mình rất oan uổng, rõ ràng là Tôn chủ các ngươi

đang cáu kỉnh!

Qua lại mấy lần, Thẩm Thanh Huyền vỗ bàn cái rầm: “Cố Kiến Thâm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.