MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 533

Đây tuyệt đối là lời thật lòng, Thẩm Thanh Huyền không có khả năng vì

nhớ hắn mà tới tìm hắn, Cố Kiến Thâm rất rõ điều này.

Thế nhưng hắn vẫn có tí cảm giác mong đợi bị hụt hẫng, Cố Kiến Thâm

nói: “Còn tưởng ngươi nhớ ta chứ.”

Nào ngờ Thẩm Thanh Huyền lại nói: “Chẳng lẽ thế này không được tính

là nhớ ngươi sao?”

Cố Kiến Thâm sững sờ.

Thẩm Thanh Huyền giải thích: “Nhớ nhiệm vụ liền nhớ tới ngươi, những

ngày qua, mỗi ngày ta đều nhớ đến ngươi.”

Tuy không giống như mình mong đợi cho lắm, nhưng nghe mấy câu này

từ trong miệng y, hắn vẫn có cảm giác vui sướng quẩn quanh trong ngực khó
diễn tả bằng lời.

Cố Kiến Thâm mỉm cười nhìn y: “Ta cũng nhớ ngươi.”

Thẩm Thanh Huyền nở nụ cười.

Cố Kiến Thâm lại nói: “Chỉ đơn thuần nhớ tới ngươi.”

Nghe hắn nói như vậy, Thẩm Thanh Huyền rất chi là vui vẻ, có điều đảo

mắt y lại nhớ ra chén Kim Ô, vì vậy bảo: “Ta vừa tới thành trấn này, nghe bọn
họ sắp bán đấu giá chén Kim Ô do ngươi làm, nên muốn lấy cho bằng được,
kết quả đợi hơn một canh giờ, lại hốt được cái thứ này.”

Lần này Cố Kiến Thâm hiểu ra toàn bộ.

Thẩm Thanh Huyền nhìn về phía hắn nói: “Đây là ngươi làm hả?”

Cố Kiến Thâm cực kỳ bình tĩnh đáp: “Sao ta có thể làm ra thứ này?”

Thẩm Thanh Huyền nhất thời mặt mày hớn hở: “Ta cũng cảm thấy ngươi

sẽ không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.