MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 958

Bất kể là loại nào đều khiến người nhói đau.

Thẩm Thanh Huyền không nói gì nữa, cẩn thận dùng khăn lông xử lý

miệng vết thương cho hắn.

Tuy hai người bằng tuổi, nhưng chắc do “nghề nghiệp” của Cố Kiến

Thâm đòi hỏi vận động nhiều, vậy nên thân thể hắn phát dục không tệ.

Cũng cao như y, nhưng rắn chắc hơn y nhiều.

Thẩm Thanh Huyền không nhìn nhiều, tập trung lau cho hắn.

Khi lau phía sau Cố Kiến Thâm không nhìn thấy, tới khi y vòng qua đằng

trước, hắn bỗng thấy đầu quả tim lên men.

Trước giờ có ai tốt với hắn vậy đâu? Nào có ai lo lắng cho hắn tới chừng

này? Nào có ai … tốt giống như y.

Khóe môi Cố Kiến Thâm nhịn không được cong lên, mắt đỏ như mặt trời

lặn trên biển, sâu và nông, sáng và tắt, ngập tràn bi thương và cảm động.

Thẩm Thanh Huyền lau cho hắn xong lại nói: “Ta sắp bôi thuốc, có thể sẽ

hơi đau …” Lượng thuốc hôm qua không đủ, chỉ có thể bôi một lớp lên người.

Tuy hiệu quả vẫn tốt, nhưng dùng sẽ hơi đau.

Cố Kiến Thâm nói: “Ta không sợ.” Thực sự không sợ, chẳng hề sợ chút

nào, đừng nói bôi thuốc cho hắn, dù có người đâm hắn một dao hắn vẫn sẽ
mỉm cười.

Đẹp như một giấc mộng, mà trong mộng làm gì có thống khổ.

Thẩm Thanh Huyền hì hục nửa ngày, rốt cục cũng bôi thuốc cho hắn

xong, thấy vết thương đang dần khép lại, y cười nói: “Vóc người không tệ.”

Cố Kiến Thâm: “…” Nhoáng cái, một luồng tà hỏa đấu đá lung tung

trong huyết dịch hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.