MƯU LƯỢC GIA TINH TUYỂN - Trang 518

Quán năm thứ 22 (năm 648), Phòng Huyền Linh bệnh tình rất nặng, ông
bảo các con:

Ta chịu ơn dày của chủ, ngày nay thiên hạ vô sự, chỉ có việc Đông chinh

mãi không thôi, quân thần không ai dám can, ta biết mà không nói, có chết
thì cũng phải trách. Rồi ông ôm bệnh dâng biểu: Lão Tử nói, biết đủ thì
không nhục, biết dừng thì không nguy hiểm! Uy đức công danh của bệ hạ
cũng đủ rồi, mở mang bờ cõi cũng dừng được rồi. Nay xua sĩ tốt vô tội
(Đông chinh Cao Ly) để chết dưới ngọn giáo sắc, chẳng thương xót ư? Nếu
như Cao Ly trái đạo làm tôi, thì có thể giết; nếu quấy nhiễu trăm họ, thì có
thể diệt; sau này có thể là họa của Trung Quốc, thì có thể trừ! Nay họ
không mắc ba điều đó, không làm phiền Trung Quốc... Nay bên trong vì
triều đại trước rửa hận (khi Đông chinh Cao Ly, Lý Thế Dân nói: Liêu
Đông vốn là đất Trung Quốc, họ Tuỳ bốn lần ra vào quân đều không lợi,
nay trẫm Đông chinh, là muốn báo thù cho con em Trung Quốc), bên ngoài
vì Tân La báo thù, cái được thì nhỏ, cái mất sẽ lớn! Mong bệ hạ để cho Cao
Ly tự sửa, đốt phá thuyền, bãi mộ quân, tự nhiên Hoa, Di chúc mừng, nỗi lo
phương xa không còn!”. Lý Thế Dân xem biểu, rất cảm động, nói: người
này ốm nặng như vậy vẫn còn lo lắng cho đất nước ta. Ông đã đến phủ
thăm Phòng Huyền Linh. Sau khi Phòng Huyền Linh chết, Lý Thế Dân
phong cho ông làm Thái uý, đô đốc Tính châu, thuỵ là Văn Chiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.