MƯU SÁT - Trang 131

Chính là thùng rác này!

Cao Đông ánh mắt chợt sắc lạnh, ra hiệu cho người của khoa

Vật chứng lấy hai chiếc găng tay cao su đến, đồng thời nói:
“Thùng rác để nhiều ngày như vậy, không bị ai phát hiện ra, chứng
tỏ góc này không có ai bước vào. Anh Trần, anh hãy đến đó xem,
dưới đất liệu có còn giữ lại dấu chân hay không.”

Bác sĩ pháp y Trần đeo găng tay găng chân, cầm đèn pin, từ từ

dịch chuyển lên trước. Thoạt tiên tỉ mỉ xem xét một vòng, sau đó
quay trở lại, lấy từ trong hộp dụng cụ ra một bình xịt, xịt xuống
nền đất, mười mấy phút sau, anh ta quay lại thông báo: “Anh cả,
không có.”

“Không để lại chút dấu vết gì sao?”

“Đúng vậy, nền xi măng vốn dĩ đã rất khó lưu giữ dấu chân.

Cũng có khả năng đối phương đứng ở nơi khá xa, đẩy mạnh thùng
rác này vào trong. Cho dù là có bước vào trong, đã qua bao nhiêu
ngày như vậy, dấu chân còn lưu lại cũng không có giá trị thực
nghiệm.”

Cao Đông ừm một tiếng vẻ thấu hiểu, anh hiểu rồi, đã qua một

tuần rồi, cho dù trên nền xi măng vẫn còn lưu lại dấu chân, dựa
vào đó để tham khảo phán đoán ra chiều cao cân nặng của hung thủ,
kết quả sẽ có sự sai lệch rất lớn.

Anh càng không hề ôm ấp hy vọng gì đối với dấu vân tay,

trong máy camera đã nhìn thấy hung thủ đeo găng tay cao su, rõ
ràng hung thủ đã có ý thức phản trinh sát đối với dấu vân tay.

Nhưng Cao Đông vẫn tuân thủ theo các bước, đeo găng tay, cùng

đi đến đó với bác sĩ pháp y Trần, mở nắp thùng rác, trong đó quả
nhiên là từng túi nilon màu đen đang đựng đồ bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.