MƯU SÁT - Trang 170

Bây giờ thật không ngờ Từ Sách còn kéo được cả phó chủ tịch

huyện nữa, cho nên càng không thể không nể mặt.

Xem ra, đợi lát nữa sự việc này không nên đợi họ có lời, tự mình

chủ động nói ra thì hay hơn. Dù sao thì, những người có cấp bậc cao
hơn mình nếu mở lời ra nhờ mình đừng gây khó dễ cho thằng nhãi
ranh đó, thực sự không ra thể thống gì cả.

Chỉ một lúc sau, Trịnh Kiến Dân đã đến, họ đứng dậy để

nhường chỗ mời ngồi, Trịnh Kiến Dân vội vàng xua tay, bảo họ
không cần khách sáo. Sau khi nghe Trương Tương Bình giới thiệu
Cao Đông, ông ta biết rõ địa vị trong thành phố của nhạc phụ Cao
Đông, vội vàng đứng dậy mời rượu Cao Đông: “Thì ra anh chính là
anh Cao, vừa may, nhân dịp ngồi với ông chủ Từ, anh lại là bạn học
của ông chủ Từ, tôi xin mời anh một chén.”

Cao Đông tương tự cũng rất khách sáo, năm người hàn huyên

một hồi, Từ Sách là bạn học của Cao Đông, Trịnh Kiến Dân lại là
người được Từ Sách mời đến, còn ba người Trịnh Kiến Dân, Vương
Tu Bang, Trương Tương Bình vốn dĩ đã quen biết nhau, trên bàn
tiệc lúc này rõ ràng không có cảm giác lạ lẫm, mọi người cùng mời đi
mời lại, rất vui vẻ.

Sau khi kết thúc màn chào hỏi khách sáo, Vương Tu Bang bèn

thể hiện thái độ trước: “Ông chủ Từ, chuyện của em họ anh, Giám
đốc Trương cũng đã nói cho tôi biết rồi, việc của mẹ anh thì tôi
cũng cảm thấy rất ái ngại...”

Từ Sách xua tay nói: “Những việc đã qua thì chúng ta cũng không

cần nhắc lại nữa, dù sao cũng cứ phải nhìn thẳng về phía trước,
sau này vẫn còn có việc phải làm phiền tới Giám đốc Vương đấy,
nào, chúng ta hãy cạn một ly trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.