MƯU SÁT - Trang 248

học như vậy.”

Cao Đông bật cười ha ha: “Thật ra suy cho cùng bất luận là làm

về thương mại hay làm trong cơ quan hành chính sự nghiệp, thuộc
tính bản chất của con người, vẫn là một người, trong nội tâm của
một con người luôn có một khoảng tâm hồn trong sạch. Con người
này cho dù ở xét ở bên ngoài, tính khí rất tệ với những người anh ta
tiếp xúc, nhưng anh ta sẽ luôn đối xử thực sự tốt đối với một vài
người nào đó. Huống hồ, tôi cũng không phải là người có tính khí
tồi tệ, từ trước đến nay tôi vẫn rất coi trọng những người bạn thực
sự và những người bạn học cũ, không theo như quy tắc của mối
quan hệ xã hội để tiến hành giao tiếp, hy vọng mọi người cũng chỉ
giao lưu với người bạn cũ bằng chính cái tên “Cao Đông” này mà
thôi.”

Từ Sách gật đầu: “Tôi cũng rất đồng ý quan điểm của anh.

Chúng ta đều là những người học tâm lý học, xem ra cũng có khá
nhiều điểm tương đồng về cách nhìn nhận đối với những người
xung quanh.”

Cao Đông mỉm cười nói: “Được, chúng ta hãy lấy trà thay rượu,

cạn một chén. Nói thực, tôi thích uống trà hơn, uống rượu đều là
vì tiếp khách mà thôi.”

Hai người lại nói chuyện phiếm vài câu, Từ Sách hỏi: “Hôm nay

chẳng phải là Tết Tây sao, sao anh không quay trở về thành phố
để ở bên cạnh vợ con, lẽ nào vụ án của Lý Ái Quốc vẫn chưa kết
thúc?”

Cao Đông cười đau khổ: “Một mình Lý Ái Quốc thì cũng đành

vậy, bây giờ Trương Tương Bình cũng chết rồi.”

“Cái gì?” Từ Sách giả vờ tỏ ra kinh ngạc, “Trương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.