MƯU SÁT - Trang 302

“Tại sao?”

“Thứ nhất, hung thủ muốn giết Vương Tu Bang, quá khó.

Không cần công an bảo vệ, hung thủ cũng rất khó có thể giết được
Vương Tu Bang. Tôi đã tìm hiểu rồi, con người Vương Tu Bang này
hằng ngày đi làm và tan làm đều rất quy củ, hơn nữa gần như
không bao giờ về nhà muộn. Quãng đường giữa nhà anh ta và đơn vị
không có chỗ vắng vẻ, hung thủ không có cơ hội ra tay. Trừ phi
cuối cùng hung thủ sử dụng loại thủ đoạn nào đó, lừa Vương Tu
Bang đến một nơi khác, nhưng… ha ha, Vương Tu Bang đã biết
được nhiều về tình hình vụ án, liệu anh ta có thể không cảnh giác
được sao? Hắn không ngốc đâu. Thêm nữa, nếu như mục tiêu
tiếp theo của hung thủ thực sự là Vương Tu Bang, hắn liệu có cố ý
gửi tin nhắn và điện thoại cho anh ta không? Đây chẳng phải là vừa
vặn nhắc nhở công an, cần phải để ý bảo vệ Vương Tu Bang và con
trai anh ta sao?”

Trương Nhất Ngang nói vẻ không hiểu: “Vậy… vậy thì tại sao tin

nhắn và cuộc điện thoại đều là Vương Tu Bang nhận được, hơn nữa
đều là tín hiệu di động được phát ra ở khu vực nơi Vương Tu Bang có
mặt chứ?”

Cao Đông nói: “Lâm Tiêu bị bắt, tin nhắn và điện thoại có thể

gọi cho ai? Trong đơn vị, người lãnh đạo trực tiếp của Lâm Tiêu,
cũng là người có mối quan hệ thân thiết nhất với anh ta, chính là
Vương Tu Bang, tin nhắn và cuộc điện thoại đương nhiên là gửi cho
anh ta rồi. Gửi cho những người ở cấp bậc thấp khác, hoặc là gửi
cho người nhà của Lâm Tiêu, thì không đủ sức ảnh hưởng. Cấp bậc
của Vương Tu Bang đủ cao, càng dễ dàng gây nên sự chú ý của cảnh
sát chúng ta. Tôi đã nói rồi, bây giờ hung thủ chính là đang bỡn cợt
chúng ta, chúng ta không nên bị hung thủ dắt mũi.”

“Anh cả, vậy ý của anh là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.