MƯU SÁT - Trang 306

Người đàn ông trung niên nghĩ một lát, chợt nói: “Mấy chiếc

lốp này là do tôi nhặt được, tôi không biết là của người khác, tôi
thấy chúng để trên đường mấy hôm, không ai để ý, nên tiện thể
đem đi. Được rồi, tôi đã nhặt mấy chiếc lốp xe, đúng là chúng
không phải của tôi, các anh cũng không đến nỗi phải đối xử với tôi
như vậy chứ! Nếu cần thì tôi trả tiền, bồi thường cũng được, như
vậy lẽ nào lại cấu thành tội ăn trộm sao?”

“Anh nhặt được?” Cao Đông hơi bất ngờ, thoáng nhận ra, lần

này lại là bi kịch rồi, anh đành hỏi: “Ở đâu mà có nhiều lốp xe cho
anh nhặt thế? Anh nói là nhặt được, vậy anh nhặt được ở đâu?”

“Trên đường Kiến Thiết, cách trường của chúng tôi khoảng bảy,

tám trăm mét, ở đó có một con đường nhỏ rẽ quặt vào, ngay ở ngã rẽ,
ba lần đều là tôi nhặt được.”

“Anh nhặt lốp xe ba lần?”

Người đàn ông trung niên hơi đỏ mặt: “Đúng vậy, điều này tôi

thừa nhận, lần thứ nhất nhìn thấy có hai chiếc lốp xe ở đó, nhìn
có vẻ như đã được vá rất nhiều lần. Hôm sau tôi đi qua, phát hiện
ra lốp xe vẫn ở đó, tôi nghĩ chắc là người khác đem vứt. Trước đây
khi thay lốp xe của tôi, đã bán cho cửa hàng sửa xe, tôi biết lốp xe
cũ có thể bán được, cho nên tôi đã dừng xe, khiêng lốp xe đó vào
cốp xe, rồi đem bán cho cửa hàng sửa xe.”

“Sau đó thì sao?”

“Lần đầu là tôi nhặt được hai cái, cách mấy hôm sau, lúc tôi đi

làm về lại nhìn thấy hai chiếc lốp xe để ở vị trí cũ, tôi lại lấy đi.
Lần thứ ba cũng là mấy ngày sau đó, và cũng là hai chiếc lốp.
Tình hình là như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.