MƯU SÁT - Trang 342

qua được cảnh sát. Nhưng cho dù cảnh sát đặc biệt tỉ mỉ, hỏi đi hỏi lại
kiểm tra xác minh từng câu nói của tài xế, cuối cùng phát hiện ra
chiếc xe taxi đó cũng không có tác dụng gì, dù sao đối với một
người lạ, con người chỉ tồn tại được một khoảng ký ức rất ngắn,
cách một ngày mà anh yêu cầu anh ta miêu tả lại gương mặt của
người mà anh ta chỉ nhìn một lần, thì không thể nào nói cho rõ
được, các anh không có cách nào để cầm bức vẽ miêu tả gương mặt
để đi bắt người. Huống hồ, hung thủ lúc ở trên xe, nếu như từ
đầu đến cuối đều cúi đầu thì sao?”

Cao Đông thở hắt ra: “Thì ra là như vậy.”

“Ngoài ra, tại sao hung thủ lần nào cũng đều có thể chọn để ra

tay đúng lúc nạn nhân trở về nhà muộn. Tôi nghĩ hung thủ chắc là
thám thính thăm dò ở gần nơi nạn nhân vui chơi giải trí, thăm dò
nhiều ngày mới nắm được một cơ hội. Ví dụ, hôm nay nạn nhân 8
giờ tối đã về nhà, vậy thì hung thủ sẽ tiếp tục chờ đợi, không ra
tay. Hôm sau, nạn nhân 9 giờ đã về nhà, hung thủ vẫn không ra tay,
vẫn kiên nhẫn. Ngày thứ ba, hung thủ đợi đến 10 giờ, phát hiện ra xe
của nạn nhân vẫn dừng ở đó, vậy thì hung thủ sẽ biết, hôm nay nạn
nhân chắc chắn sẽ về nhà muộn. Thế là hung thủ liền ra tay,
giống như cách thức bắt taxi vừa rồi, đi đến phía nam đường
Phong Tây, chờ đợi nạn nhân xuất hiện.”

Cao Đông cười ngượng ngùng: “Thì ra là như vậy, cuối cùng cũng

đã giải quyết được mối nghi hoặc lớn nhất trong lòng tôi.”

Từ Sách nói: “Tình hình tôi có thể đoán được chỉ có như vậy thôi,

còn có việc gì tôi có thể giúp đỡ anh được không?”

“Ơ…” Cao Đông do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn nói: “Tạm thời

không có, có vấn đề gì tôi lại gọi anh để nhờ anh giúp tôi nghĩ nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.