MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 127

CHƯƠNG

13

N

gày gặp được Thiên sứ?

Tiểu Mạch đứng trước gương hồi lâu, thay hết bộ quần áo này đến bộ

khác, bộ nào cũng rất đẹp và hợp với dáng người cô nhưng vì sắp sửa đi
chơi ở một nơi như Hằng Long nên không thể để người ta xem thường, càng
không để đến nỗi bị nhầm là các bà vợ hờ. Nhưng Tiểu Mạch vẫn cảm thấy
trên người còn thiếu thứ gì đó, chưa thể hiện được điểm hấp dẫn nhất trên cơ
thể cô - chiếc cổ dài trắng nõn, cô đeo thêm sợi dây chuyền Swarovski mua
được trên Taobao nhưng vẫn thấy trống trải. Với chiếc áo len cổ nhỏ, kèm
theo chiếc áo khoác lông cừu, nếu như có thêm một chiếc khăn lụa thật cuốn
hút, sẽ làm tôn lên những hạt pha lê trên sợi dây chuyền, lúc đó có thể coi là
hoàn mỹ.

Tiểu Mạch nhớ đến chiếc khăn lụa màu tím được giấu kỹ ở nơi kín nhất

trong ngăn tủ.

Esfahan.
Tiểu Mạch ngắm nhìn ánh phản quang dịu dàng phát ra từ trong gương,

đưa tay sờ lên cổ, không ngăn được tới mở ngăn tủ ra.

Chiếc khăn lụa rất lôi cuốn nhưng cũng khiến người ta cảm thấy sợ hãi,

chẳng khác gì một thi thể đẹp, được sắp đặt một cách tỉ mỉ, lại nằm ở nơi sâu
thẳm của chiếc quan tài.

Tiểu Mạch không kiềm chế nổi, đưa cả hai tay ra sờ lên bề mặt của chiếc

khăn lụa Esfahan, cảm giác mát lạnh và mềm mại ngấm vào từng đầu ngón
tay, tỏa ra ánh sắc màu tím, giống như đá quý ánh trăng trong truyền thuyết
vậy, tỏa sáng một cách hài hòa nhưng cũng rất nhức mắt. Cô nhẹ nhàng mở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.