MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 141

CHƯƠNG

17

C

ô ấy chưa từng nói đến ai khác sao?” “Không.”

“Cũng không nói đến chuyện gì đó đặc biệt sao?”
Tiểu Mạch cảm thấy mình sắp phát điên lên, cô lui vào góc lắc đầu nói:

“Xin lỗi, cuộc gọi của cô ấy lúc sáng sớm tôi đã nói hết cả rồi! Tôi cũng đã
cho ông xem cả đoạn tin nhắn rồi đấy thôi.”

“Vâng, nếu như thời gian trên tin nhắn là đúng thì không cách thời gian

lúc cô ấy gặp nạn bao lâu cả.”

“Tôi rất ân hận! Cuộc gọi lúc ba giờ sáng, lúc ấy cô ấy rất muốn gặp tôi,

nếu như tôi không ham ngủ mà đến ngay lúc đó thì có thể đã cứu được cô
ấy.”

“Không phải lỗi của cô, không ai có thể vì một cuộc điện thoại như vậy

mà đi ra ngoài vào lúc ba giờ sáng cả!”

Nhân viên cảnh sát phụ trách vụ án giết người này, sau khi tra hỏi nửa giờ

đồng hồ cuối cùng cũng đã an ủi Tiểu Mạch một câu.

Ông ta là người quen cũ của Điền Tiểu Mạch. Mười lăm năm trước, khi

tốt nghiệp trường cảnh sát chưa được bao lâu thì ông được tham gia điều tra
vụ án giết người tại tiệm tạp hóa đường Nam Minh cùng với bố của Tiểu
Mạch - Đây cũng là một trong hai vụ án duy nhất không tìm ra được hung
thủ trong sự nghiệp cảnh sát gần ba mươi năm của Điền Việt Tiến. Năm đó,
ông Vương chỉ là viên cảnh sát “mới ra lò”, nay ông đã là ông Vương - quan
chức cảnh sát đã phá được vô số vụ án. Tháng trước bố của Tiểu Mạch hi
sinh trong lúc đang làm nhiệm vụ, cũng chính là ông Vương đứng ra giúp đỡ
việc hậu sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.