MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 149

Chính là màu tím ấy, chất liệu lụa tơ tằm ấy, hoạ tiết cỏ cây hoa lá tinh

xảo ấy.

Tiểu Mạch run run mở chiếc khăn ra, chạm vào bề mặt nhẵn nhụi, mát

lạnh của nó y như chạm vào tuổi mười tám của chính mình.

Đây là chiếc khăn lụa thứ ba kiểu này mà Tiểu Mạch từng tận mắt trông

thấy.

Cái thứ nhất vẫn giấu trong ngăn kéo của cô, cái thứ hai đã siết cổ đến

chết người bạn thân nhất của cô là Tiền Linh, cái thứ ba lại là một phần
trong “ký ức mùa xuân năm 2000” mua được từ “Khu Ma nữ”.

Esfahan.
Có lẽ trên thế giới có không quá 100 cái khăn như thế này!
Nhìn vào trang sách phía dưới chiếc khăn lụa trong quyển giáo trình ngữ

văn, nhìn những câu thơ Từ của Lý Thanh Chiếu “Cây ngô đồng trong cơn
mưa phùn, buổi hoàng hôn, từng giọt rớt rơi. Khung cảnh ấy, một chữ sầu
làm sao nói hết.”

Chiếc khăn lụa này, cuốn giáo trình này, bài thơ Từ đời Tống này.
Tiểu Mạch đã nhớ ra thật rồi.
Đây chính là tuổi thanh xuân của cô, là những tháng ngày tươi đẹp của cô,

là bức tranh mà cô giữ chặt sâu thẳm trong tâm hồn.

Cô giáo Mộ Dung...
Chương thứ nhất, ký ức năm 2000.
Năm 2000. Mùa Xuân.
Một ngày mùa xuân lất phất mưa phùn.
Chiếc khăn lụa màu tím - kết thành hình cánh hoa tươi đẹp, dịu dàng cuốn

quanh chiếc cổ trắng ngần như tuyết. Trong phòng học tối tăm ẩm thấp của
một ngày mưa, chiếc đèn năng lượng mặt trời nhẹ nhàng chiếu lên sắc tím
lôi cuốn của chiếc khăn lụa, khiến cho nó phát ra một thứ ánh sáng rất êm
dịu, giống như ánh nến trong nhà thờ đang nhảy múa uốn lượn. Trên chiếc
khăn lụa điểm xuyết những hoa văn màu trắng mang hình dáng của những
thứ kỳ hoa dị thảo, phảng phất như trong khu vườn hoa dưới chân tháp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.