MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 16

sáng, có vẻ như giống đôi mắt của người phụ nữ đẹp nằm chết ở cửa hàng
này.

Đúng, Điền Việt Tiến phát hiện đôi mắt của cậu bé này với đôi mắt của

người chết đằng kia rất giống nhau, khuôn mặt cũng có nhiều điểm khá
giống nhau.

Không thể thế? Anh lắc lắc đầu, chẳng phải là người phụ nữ đã chết ở bên

kia vẫn sống độc thân hay sao? Tại sao lại có thêm một cậu bé này nữa.

Vẻ mặt của cậu bé có vẻ hơi đờ đẫn, có lẽ tư thế này đã được giữ nguyên

trong khoảng thời gian khá lâu. Điền Việt Tiến cầm tay cậu bé kéo ra ngoài.
Cậu ta đi có vẻ hơi xiêu vẹo. Chỉ với một động tác đơn giản, Điền Việt Tiến
đã cõng cậu bé lên vai, cảm giác như chưa nặng đến năm mươi cân.

Điền Việt Tiến đảo qua một vòng quanh người chết nằm trên sàn nhà. Khi

đến gần, cậu bé cúi đầu nhìn thấy người phụ nữ này, bắt đầu run rẩy lập cập
từ phía sau lưng anh, rồi bắt đầu nghe tiếng thở dốc, mắt ướt lệ, rơi từng giọt
trên vai của Điền Việt Tiến.

“Cô ấy là người như nào với cháu?”
Điền Việt Tiến liền hỏi một câu, nhưng cậu bé không nói một lời, nhắm

mắt lại.

Các nhân viên điều tra hiện trường cũng đều đã đến rồi, họ cảm thấy rất

ngạc nhiên nhìn Điền Việt Tiến đi ra từ cửa hàng tạp hóa, không thể nghĩ
rằng lại còn cõng theo một cậu bé trên vai nữa.

Ngẩng mặt lên nhìn thấy trời còn mưa to, không thấy ngớt, mưa như trút

nước như thể muốn trùm lấp cả thế giới chốn hoang vu ở đây.

Cố gắng chịu đựng cơn đau ở vết thương trên vai, vượt qua đám đông

đang cầm ô đứng xem xung quanh, Điền Việt Tiến cõng cậu bé, băng qua
mưa dông lạnh giá để đi đến cổng trường trung học Nam Minh. Anh để cậu
bé ngồi vào trong xe cảnh sát, nhẹ nhàng ngồi cạnh cậu ta, chú ý nhìn kỹ
khuôn mặt nửa trẻ con nửa người lớn của cậu bé này.

Một ảo giác dai dẳng mà chân thực…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.