MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 189

nhận thấy mùi hương từ chiếc khăn bay ra.

Vì cái buổi sáng khắc cốt ghi tâm ấy, Tiền Linh không thể nào quên loại

mùi hương ấy, càng không thể quên loại khăn lụa ấy. Tiểu Mạch nhớ lại Tiền
Linh đã từng cảnh báo cô: Nhất định không được vào “Khu Ma nữ” nữa, nếu
vẫn tiếp tục vào có thể sẽ “chết”! Chắc chắn là như thế này: Tiền Linh đã
sớm trông thấy chiếc khăn lụa Esfahan đó trong “Khu Ma nữ”, mặc dù chỉ là
hình ảnh trên mạng, cô ấy vẫn nhận định rằng đó chính là cùng một loại
khăn đã giết chết cô Mộ Dung mười năm về trước, do đó cảm thấy bị đe dọa
tính mạng nghiêm trọng, đây chính là nỗi sợ hãi lớn nhất mà “Khu Ma nữ”
mang đến cho cô, mặc dù cô đã chết mê chết mệt với nó đến nỗi không thể
tự mình rút ra.

Hoặc là, cũng vì chiếc khăn lụa ấy nên Tiền Linh mới đột nhiên gọi điện

cho Tiểu Mạch vào lúc sáng sớm hôm đó và nói:

“Mình mơ thấy cái năm chúng ta học trung học, cái buổi sáng sớm sương

mù dày đặc đó, mơ thấy tất cả những gì chúng ta nhìn thấy!”... “khuôn mặt
đó, khuôn mặt đáng sợ đó và còn nữa, chiếc khăn lụa đó.”

Là một loại sức mạnh siêu nhiên nào chăng? Trong cái đêm cô Mộ Dung

bị giết, Tiểu Mạch ở trong phòng ngủ mơ thấy cô đang cầu cứu! Còn sau đó
mười năm, cô lại mơ thấy cô Mộ Dung đã chết năm ấy!

Luân hồi ư?
Có điều, đây tuyệt đối không phải là bí mật mà Tiền Linh muốn nói với

cô! Bên tai lại tái hiện lên những lời cuối cùng của cô ấy - “cho dù cậu có
quên đi tất cả mọi chuyện, nhưng vẫn có một chuyện mà những năm qua
mình luôn giấu trong lòng, cũng là cơn ác mộng cuối cùng của mình, mình
muốn nói cho cậu biết! Cho cậu xem lại vật này, bây giờ mình có thể gặp
cậu được không?”

Vẫn còn một chuyện!
Chuyện này cho dù ở mười năm trước, e rằng Tiểu Mạch cũng không hề

hay biết - cho nên Tiền Linh mới nói là “những năm qua luôn giấu trong
lòng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.