MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 254

“Mình biết…” Tiền Linh ngước đôi mắt long lanh quay sang nhìn cô,

“Tối qua, mình ở chỗ cổng trường, nhìn thấy cậu vào siêu thị, sau đó cậu đi
cùng anh ta.”

Khuôn mặt Tiểu Mạch chợt biến sắc: “Cậu theo dõi mình sao?”
“Bởi vì, mình là bạn thân của cậu, mình tất nhiên phải quan tâm đến cậu.”
“Mình không gọi đấy là quan tâm!”
Tiền Linh hoàn toàn không quan tâm cô nghĩ gì, hung hăng nói: “Cậu

thừa nhận đi. Tối qua, cậu đã đi cùng anh ta đúng không?”

Tiểu Mạch vẫn yên lặng nhìn ngắm khu vườn, cũng coi như là đã ngầm

thừa nhận.

“Trời ạ! Thật thế sao?”
Tiền Linh vẫn cảm thấy quá đỗi bất ngờ, hay là cô chỉ mong đó không

phải là sự thật.

“Mình không hiểu cậu nói “Thật thế sao” là có ý gì?” Tiểu Mạch nắm

chặt gấu áo, “Mình đã đủ 18 tuổi rồi, có đủ năng lực hành vi dân sự rồi,
không còn là trẻ con nữa!”

“Tiểu Mạch, cậu còn chưa hiểu ý mình sao? Mình trước giờ đâu có phản

đối cậu yêu, mình chỉ cảm thấy anh chàng đeo kính đẹp trai ở lớp bên rất
hợp với cậu! Mình chỉ là phản đối cậu và những người như anh ta thôi!”

“Những người như thế nào?”
Cô hiểu ý của Tiền Linh, chỉ là cô không thích cách nói của cô ấy.
“Con trai của chú chủ siêu thị! Nói như vậy đã đủ rõ ràng chưa? Chúng ta

đều biết chú ấy là người dưới quê, chú ấy chỉ làm việc ở đây, về bản chất thì
chẳng khác nào nông dân đi làm ở công trường hết! Cái siêu thị bé tí ấy
cũng thu nhập chủ yếu là dựa vào học sinh của trường mình, nếu không thì
căn bản chẳng có cách nào để tồn tại được ở đây. Anh ta không có tiền,
không có địa vị, không có hộ khẩu, lại càng không có tương lai! Anh ta chỉ
là con của một nông dân mà thôi!”

“Được rồi!” Tiểu Mạch lấy tay bịt chặt hai tai lại, run rẩy cúi đầu, “Đừng

nói nữa…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.