MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 252

Đây là những chữ cô đã tự tay viết! Cũng chính là mẩu giấy mà cô tự tay

đưa!

Một chuỗi những ký ức, cuối cùng cũng đã được hàn gắn lại.
Đây chính là những ký ức của mười năm trước, trong một đêm tháng 6

trước ngày thi đại học, cô đã tự tay viết những dòng chữ này lên mẩu giấy
đó.

Cô đã vượt qua một lần, còn có lần sau sao?
Ký ức năm 2000, chương VII
Tháng 6 năm 2000.
6 giờ sáng.
Mưa to, cuối cùng cũng tạnh.
Điền Tiểu Mạch dùng sợi dây, cột chặt mái tóc lại phía sau, từ phía siêu

thị băng qua đường. Cô không dám đường đường chính chính đi vào bằng
cổng lớn, chỉ dám men theo con đường ở phía ngoài trường, đến chỗ tường
thấp nhất để nhảy vào.

Cô lóng ngóng trèo lên bức tường, nhảy xuống một bụi cây phía bên kia,

chợt nghe thấy giọng một người đàn ông: “Ai?”

Cô vội vã cố gắng để thoát ra, nhưng cuối cùng lại đâm sầm vào một

người đàn ông to lớn - lại chính là thầy hiệu trưởng, trong trường học sinh
đều gọi thầy là “Kẻ hủy diệt”.

Điền Tiểu Mạch, cuối cùng cũng tiêu rồi.
Một giờ sau, cô bước ra khỏi văn phòng hiệu trưởng, để lại đằng sau

không ít những ánh mắt tò mò, chỉ chỉ trỏ trỏ phía sau Tiểu Mạch, dường
như cô đã trở thành một cô Mộ Dung thứ hai vậy. Chủ nhiệm lớp cô là một
người phụ nữ trung niên, vì bị mất hết thể diện trước những giáo viên khác
nên vô cùng tức giận, mắng cô một trận té tát. Vẫn may là ngày thường Tiểu
Mạch cư xử rất biết điều, thành tích học tập lại xuất sắc vượt trội, thế nên
lần này mới không bị đưa ra kiểm điểm trước lớp. Bất luận là thầy hiệu
trưởng hay cô chủ nhiệm có hỏi thế nào, thậm chí dùng hình thức đe dọa nào
thì Tiểu Mạch cũng nhất quyết không nói tối qua cô đã đi đâu. Chính vì thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.