MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 278

“Không được, hôm nay chúng ta đã đi xa như vậy rồi, em đưa anh đến

đây cũng là vì muốn nghe anh hát!”

Tiểu Mạch liền cất tiếng hát, bài đầu tiên là bài “Em đồng ý” của Vương

Phi, giọng của cô tuy hoàn toàn không hợp với bài hát này, nhưng cô vẫn cố
hết sức lên giọng, “Em đồng ý vì anh mà bị đày tới tận chân trời…”

Mới hát bài đầu tiên mà cô đã hát tới mức gần như khản giọng, cô quay

lại lè lưỡi trêu anh, rồi lại tiếp tục hát bài “Ranh giới giữa tình yêu và đau
khổ”, “Nhân gian”.

“Nhân gian”, cô chỉ đơn giản là thích từ này. “Anh cuối cùng có định hát

hay không?”

Tiểu Mạch gõ gõ vào trán anh, nhưng anh chỉ cười xòa mà nói: “Anh chỉ

muốn nghe em hát mà thôi.”

“Úi giời, em hát một mình đâu có hay!” “Em hát đi, để anh rót cho em ít

nước.”

Anh nhanh như chớp đã chạy ra ngoài, chỉ còn mình Tiểu Mạch, cô chán

nản lại hát bài “Cảm ơn anh đã yêu em”, đến đoạn cao trào “Em bây giờ
cũng chẳng mong gì nhiều, ngàn lời muốn nói đã hóa thành lời ca, em hát
những câu ca, để cảm ơn anh đã yêu em bằng cả con tim mình…”

Nhưng anh cũng không nghe thấy…
Đợi đến khi anh quay lại, Tiểu Mạch đã hát được mười mấy bài rồi.
“Anh rốt cuộc có hát không?”
Cô nhấn micro vào tay anh, khiến anh hoảng sợ đứng sát vào góc phòng.
Nhìn anh cứ im lặng như vậy, Tiểu Mạch càng hát lại càng buồn, tất cả

đều là những bài hát tuyệt vọng, dường như khiến cho người hát không thể
không rơi nước mắt.

Cuối cùng, cô hát một bài tiếng Quảng Đông của Trịnh Tú Văn, có một

bài hát tên rất dài “Romeo và Juliet ở Sarajevo”.

Vài năm trước, Tiểu Mạch có xem một mẩu tin trên tivi, đó là cuộc nội

chiến ở Bosnia và Herzegovina, thành phố Sarajevo, có một cậu bé người
Serbia yêu một cô gái người Hồi giáo. Nhưng khi ấy, hai quốc gia đang
chiến tranh triền miên, nhưng mối thâm tình của họ lại không thể chia rẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.