MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 308

phong cách thì giống như của một người đàn ông giàu có lứa tuổi trung niên
trở lên.

Cô nghĩ ngay đến bố của Thịnh Tán.
Tuy Tiểu Mạch từ trước đến nay không chú ý đến giày của đàn ông,

nhưng đúng là hôm nay ông Thịnh đi một đôi giày da màu đen.

Lại một cơn gió lạnh mang theo nước hồ ùa đến, làm ướt tất của cô, khiến

cô run cầm cập.

Cô men theo bờ hồ chạy về biệt thự, gõ cửa phòng bạn trai ở tầng ba.
Thịnh Tán mở cửa, dụi dụi đôi mắt đang ngái ngủ, rồi vui mừng ôm cô

vào lòng: “Cuối cùng em đã đến rồi!”

“Anh đang nghĩ gì thế!” Cô vùng ra, “Mau đi xem bố anh có còn ở trong

nhà không?”

“Cái gì? Em nói cái gì?” “Nhanh lên!”
Tiểu Mạch kéo anh ta xuống tầng hai, gõ cửa phòng bố mẹ anh ta.
Đợi một lát, bà Thịnh ra mở cửa, Thịnh Tán bối rối hỏi: “Bố đâu ạ?”
“Bố con ư?” bà quay đầu lớn tiếng gọi, “ông Thịnh!”
Trong phòng không có âm thanh gì, bà Thịnh bật tất cả các đèn lên, đi vào

tìm một vòng, mới hiện lên sắc mặt đầy nghi hoặc: “Kỳ lạ thật, sao không
thấy bố con đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.