MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 314

vang lên tiếng kim loại va chạm. Nửa đêm dưới ánh đèn đường, có một
chiếc mô tô màu đen, vừa mới lướt qua mặt đường, lóe lên những tia lửa
đáng sợ. Trên xe có một người đàn ông mặc áo đen, may mà đội mũ bảo
hiểm chắc chắn, nếu không thì đã chết thảm rồi.

Cuối cùng, tất cả xe trên đường đều dừng lại, bao gồm cả chiếc xe suýt

nữa đâm chết Tiểu Mạch.

Người đàn ông trên xe máy khó nhọc đứng dậy, nhấc chiếc xe nặng nề

lên, dường như “ma tốc độ” đã ngồi lên xe, lại tiếp tục khởi động lao đến
trước mặt Tiểu Mạch, rồi đưa tay ra về phía cô.

Gió, thổi tung mái tóc cô, thổi tung cả tâm hồn cô.
Điền Tiểu Mạch vô thức đưa tay ra, nắm chặt tay “ma tốc độ”, nghe thấy

một giọng nói trầm buồn: “Lên xe!”

Cô hoàn toàn không thể từ chối người đàn ông này, giống như nhận mệnh

lệnh từ thần linh, trèo lên ngồi sau chiếc mô tô, ôm chặt lấy tấm lưng vững
chắc từ đằng sau.

“Ngồi vững!”
Hắn cử động cánh tay một chút, chiếc xe lao đi như mũi tên, vượt qua vô

số chiếc xe để lại bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc.

Đêm, càng ngày càng u tối, một đêm không có ánh trăng, một đêm gió

lạnh phiêu diêu, một đêm lái xe băng qua hàng trăm dặm.

Vượt qua vô số những con đường rộng lớn, Tiểu Mạch dựa vào lưng hắn,

cảm nhận được sự nồng ấm của cơ thể hắn. Nhưng vai hắn bị thương, vài
giọt máu tươi thấm ra ngoài tay áo.

Không cần phải hỏi, ban nãy là hắn cứu Điền Tiểu Mạch, nếu chiếc xe

này không kịp thời tới nơi, mạo hiểm kéo cô sang một bên, cô chắc chắn đã
bị chiếc xe không phanh kịp đâm tung lên trời! Mà hắn lại lái xe tốc độ cao,
trong lúc cứu Tiểu Mạch cũng không kịp phanh xe, trượt trên mặt đường bay
lên không trung, chính là vì cô mà bị thương.

Không nhìn thấy con đường xung quanh nữa, hắn cũng không nói câu gì,

phi như bay về phía rìa thành phố. Gió lạnh rít lên bên tai, dường như cả mái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.