MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 368

CHƯƠNG

12

N

gày 22 tháng 12 năm 2010. Mùa đông đến.

Ngày ngắn nhất và đêm dài nhất trong năm, cũng là ngày tảo mộ truyền

thống tại vùng Giang Nam, rất nhiều người chọn ngày hôm nay để chôn cất
tro cốt người thân đã mất.

Do vậy, hôm nay cũng là ngày Điền Tiểu Mạch chôn cất tro cốt cho bố.
Nhưng trước khi đi tới nhà tang lễ, cô chọn đến một nơi khác - Công viên

giải trí Cẩm Giang.

Giữa trưa, ánh nắng ngày đông phủ chiếu, làm tan bớt đi cái lạnh của gió

đông. Hôm nay, công viên cũng ít người hơn thường lệ, Tiểu Mạch mặc
chiếc áo khoác đen, ngước nhìn vòng quay, hơi thở toát ra những làn khói
trắng, cô nhanh chóng bước đi và biến mất trong gió.

Dường như không có gì thay đổi so với mười năm trước, cảnh vật xung

quanh vòng quay vẫn như thế, chỉ khác mười năm trước ngày hè oi ả trước
kỳ thi đại học; Còn giờ đây là ngày đông chí lạnh buốt. Mùa hè năm đó, cô
bé Tiểu Mạch mười tám tuổi và một Thu Thu cũng mười tám tuổi, cùng ngồi
trên chiếc vòng quay này, được nâng lên trời cao rồi lại nhẹ nhàng hạ xuống.

Cô đã mòn mỏi chờ đợi mười năm, đợi đến tuổi hai mươi tám thanh xuân

sắp qua đi, cuối cùng cũng đợi được người đó, nhưng dường như lại sắp để
tuột mất? Cho đến tối qua, cô vẫn không ngừng điện thoại cho Thu Thu, gửi
đi hàng chục tin nhắn, nhưng anh không nghe, cũng không trả lời lấy một
tin.

Điền Tiểu Mạch mua cho mình một chiếc vé, lặng lẽ ngồi vào vòng quay.

Khoảng sáu chỗ treo trên không trung, chỉ có cô đơn độc một mình, nhìn thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.