MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 427

Kiến Thiết cũng là vì thấy anh ta hiền lành thật thà, chỉ cần cưới được Bích
Chân làm vợ thì cái gì anh ta cũng làm, dù là nuôi đứa con không phải của
mình.” Bà lão vừa nói vừa cảm thấy có lỗi với người đã chết, tay xoa bia mộ
Thu Kiến Thiết, “Kiến Thiết ơi! Là bà già này có lỗi với con, dưới suối vàng
có oán hận thì hận tôi đây này!”

Điền Việt Tiến cũng cảm thấy xót xa, gật đầu nói: “Thu Kiến Thiết là

người tốt! Cuối cùng ông ấy còn vì Thu Thu mà chết, vậy Thu Thu có biết
chuyện của mình không?”

“Đứa bé này làm sao mà biết được? Chuyện này trời biết đất biết, vợ

chồng Bích Chân biết, thêm bà lão này nữa, Thu Kiến Thiết cũng định cả
đời này sẽ giấu chặt chuyện này.”

Thắp hương xong, ông Điền đỡ bà ngoại của Thu Thu trở về phố huyện.
Nhưng ông không về ngay mà vội vã chạy đến kho lưu trữ của phố huyện,

lợi dụng thẻ công an, kiểm tra tất cả hồ sơ những người năm đó từ Thượng
Hải đến đây làm việc. Tuy nhiên, ông phát hiện ra rằng, khoảng mười năm
trước, tất cả hồ sơ đã được chuyển đi, không tra được bất kỳ thông tin gì.
Ông cũng muốn tìm nhà máy trước đây Hứa Bích Chân làm việc trước khi
kết hôn, nhưng nhà máy cũng đã đóng cửa phá dỡ, đa số công nhân hồi đó
đều quay về nông thôn, hoặc tản đi các thành phố ven biển làm thuê hết,
không tìm được ai.

Mất công mất sức ba ngày liền, manh mối lại bị gián đoạn.
Điền Việt Tiến chỉ còn cách ghi bí mật này vào sổ ghi chép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.