MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 438

Lái xe mua thuốc xong trở về xe, Thịnh Thế Hoa lại mở cửa ra, chầm

chậm bước tới cửa hàng.

Cô nhìn thấy anh.
Mắt cô sững sờ, thời gian đã trôi qua mười bốn năm, cô vẫn nhớ như in

khuôn mặt của anh, vẫn thường xuyên gặp khuôn mặt này trong những giấc
mơ - bởi vì, trong cuộc đời của cô, cô chỉ yêu duy nhất một người.

Thịnh Thế Hoa và Hứa Bích Chân đã gặp lại nhau như vậy, gặp lại một

cách đơn giản và tình cờ như vậy, không có chút gì kịch tính hay lãng mạn
như trong phim.

Cô đã khóc.
Cô đợi ngày này đã mười bốn năm. Năm cô đến Thượng Hải, cô cũng

mong sẽ có ngày này, có thể gặp lại người đàn ông cô yêu ở một góc phố
nào đó, gặp lại người bố đích thực của con trai cô.

Trong cái đêm gặp lại đó, cô và anh đã cùng nhau qua đêm trong một

khách sạn khu ngoại thành.

Mặc dù năm đó Thịnh thế Hoa tàn nhẫn bỏ rơi cô, nhưng tình cảm của cô

thì không hề thay đổi. Anh hiểu rằng mười mấy năm trước mình đã quá vô
tình, anh muốn cố gắng để bù đắp những sai lầm của mình. Anh tận dụng
quyền lực và quan hệ xã hội của mình để giúp cô giải quyết các việc khó
khăn vướng mắc, ví dụ như các rắc rối về thuế, kiểm tra vệ sinh môi trường,
những đám lưu manh hay xã hội đen ở khu vực. Anh muốn cô chuyển đến
sống ở một khu căn hộ cao cấp, nhưng cô không muốn bỏ cửa hàng, kinh
doanh bao nhiêu năm, cũng bỏ nhiều công sức và tâm huyết cho nó. Họ
thường xuyên hẹn hò ở các khách sạn sang trọng khu ngoại thành, cố gắng
tránh xa khu vực xung quanh đường Nam Minh, đặc biệt là tuyệt đối không
được để vợ anh biết.

Anh phát hiện cô dường như không có gì thay đổi so với mười bốn năm

trước, thậm chí còn hấp dẫn và đằm thắm hơn thời còn là thiếu nữ, anh
không thể kiềm chế dục vọng của mình, cũng như cô không thể kiềm chế
được tình yêu của cô đối với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.