MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 457

năm qua phải giả tạo để trở thành người đàn ông tốt, người chồng, người cha
tốt. Hơn một năm trước, tôi đi công tác, đi cùng tôi là cấp dưới Tiền Linh.
Lần đi Nhật đó tôi đã bị say mê người phụ nữ này, cô ta cũng chủ động ngã
vào lòng tôi. Sau đó, cô bé chia tay Thịnh Tán, chúng tôi tiếp tục mối quan
hệ bí mật này. Tôi sợ chúng tôi bị ai đó trong công ty nhìn thấy nên mỗi lần
muốn gặp Tiền Linh tôi đều không dùng tài xế riêng, tự mình bắt taxi đi, tôi
đeo kính râm, đội mũ, bịt khẩu trang và tin rằng không ai có thể nhận ra
mình với bộ dạng như thế.”

Bà Thịnh lùi về phía Tiểu Mạch, không thốt được lên lời, giống như tảng

núi băng vô tình, không thể tan ra vì chồng mình nữa. Con trai ông ấy thì
giống như vừa bị thiên lôi đánh trúng, bố mình giết người và còn cướp đi
người yêu cũ của mình nữa, càng không thể ngờ rằng, vị hôn thê của anh -
Điền Tiểu Mạch lại đi yêu một kẻ bắt cóc hèn mọn, mà kẻ bắt cóc này lại là
anh em cùng cha khác mẹ với anh!

“Ba tuần trước, ở quảng trường Hằng Long lần đầu tiên tôi nhìn thấy Tiểu

Mạch, trông thấy chiếc khăn lụa màu tím trên cổ cô ấy - chính là chiếc khăn
mà tôi tặng cho Mộ Dung và Hứa Bích Chân, bởi vì nguồn hàng từ Iran đã
bị cắt nên mấy năm nay không trông thấy chiếc khăn như thế nữa.”

Thịnh Thế Hoa quay đầu một cách khó nhọc sang nhìn Điền Tiểu Mạch:
“Xin lỗi cháu, trước đây bác phản đối Thịnh Tán với cháu thành hôn vì

bác là một kẻ giết người lẩn trốn, bác sợ con trai lấy một cô gái con cảnh sát
sẽ như dẫn sói vào nhà, khiến bác ăn ngủ không yên. Ngoài ra, bác còn cảm
thấy gia đình bác thuộc hàng danh gia vọng tộc, nên có quan hệ thông gia
với người làm trong quan trường. Nhưng, hôm đó bác đã bị chiếc khăn lụa
màu tím của cháu mê hoặc, lập tức làm thay đổi cách nghĩ của bác - Nhìn
thấy cô gái quàng chiếc khăn lụa kiểu Esfahan như cháu làm bác trong chốc
lát như thấy Hứa Bích Chân của mười lăm năm trước, và còn cả Mộ Dung
của mười năm về trước, dường như cháu chính là hoá thân của họ. Lúc đó
trong lòng bác đã có một tình cảm thân thiết đặc biệt với cháu. Bác hy vọng
cháu có thể trở thành con dâu của bác, để mỗi ngày bác đều có thể nhìn thấy
người con gái quàng chiếc khăn lụa màu tím ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.