MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 459

nhốt dưới lòng đất và tưởng rằng đã giết chết anh ấy, cũng từ đó huỷ hoại cả
đời Tiểu Mạch.

Tiền Linh tất nhiên cảm thấy vô cùng ân hận. Thậm chí, chiếc khăn lụa

màu tím này làm cô nghi ngờ Thịnh Thế Hoa, hoài nghi tại sao ông ta lại
muốn tặng chiếc khăn này cho cô? Lẽ nào ông ta cũng liên quan đến cái chết
của cô Mộ Dung mười năm về trước sao? Nhưng tất cả những chuyện này
cô chỉ có thể nói cho Tiểu Mạch biết, vì vậy mới gọi cho cô vào sáng sớm
như thế, còn nói sẽ đào bí mật lên từ dưới phần mộ!

Nếu như Thịnh Thế Hoa biết được cả Mộ Dung và Tiền Linh đều đã biết

về chiếc khăn lụa màu tím ấy thì ông ta gan có to đến đâu cũng không dám
tặng chiếc khăn này cho họ. Tiếc là cô Mộ Dung mười năm trước đã hoàn
toàn bị chết bởi chiếc khăn mê hoặc, vốn không hề nghi ngờ Thịnh Thế Hoa.

Thịnh Tán lại thêm một lần nữa nổi khùng lên: “Bố! Con thấy nhục nhã vì

bố!”

”Bố xin lỗi... con à... nhưng bố không giết... Tiền Linh.”
Thịnh Thế Hoa nói nhiều đến như thế, dường như đã không còn sức lực:
“Bởi vì,... bố có chứng cứ rõ ràng không có mặt ở hiện trường khi ấy...

Tối hôm đó... khi chia tay với Tiền Linh... bố lập tức đến sân bay Hồng
Kiều... đúng giờ bay trên chuyến 9 giờ 30 phút.... chuyến bay tới Bắc Kinh...
Cái... sân bay với công ty hàng không...”

Mấy câu cuối ông ta đã không còn sức nói tiếp nữa, quay đầu nhìn cảnh

sát Vương, dường như những gì ông nói đã có được sự công nhận từ phía
cảnh sát.

”Vậy hung thủ là ai?”
Điền Tiểu Mạch nhìn ra phía cửa sổ phòng bệnh, ngày Giáng sinh đầy trời

hoa tuyết, như biến cả thành phố thành giống như truyện cổ tích…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.