MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 460

CHƯƠNG

36

P

hòng bệnh tĩnh lặng không một tiếng người, Thịnh Thế Hoa mệt mỏi

nhắm mắt lại, chắc mệt quá thiếp đi. Không ai dám nói chuyện làm ông ta
tỉnh giấc, mọi người cũng không biết phải nói thêm điều gì nữa cả.

Cho dù là một người rất biết kiềm chế như bà Thịnh cũng không thể tiếp

tục ngồi lại nữa, bà cúi mặt đi ra bên ngoài phòng bệnh, có lẽ là muốn ở một
mình - Ai cũng đều không thể chịu được cú sốc như thế.

Người phụ nữ khéo léo xinh đẹp ngoài năm mươi này cuối cùng cũng lộ

ra trạng thái của một người sang sườn dốc bên kia của cuộc đời, một mình
bà vào trong thang máy của bệnh viện, ra khỏi tòa nhà lạnh lẽo, bước vào
trong màn trời đêm tuyết lạnh.

Ánh đèn đường trên cao sáng rực phía xa, các quán vỉa hè thật là đông

khách, trên phố các đôi nam nữ qua lại nhộn nhịp và tiếng rao mười đồng
một bó hoa hồng của một bé gái đâu đó vang lại.

Bà Thịnh bước vài bước trên nền tuyết, quay đầu nhìn lại vết chân của

mình phía sau, cũng nhìn thấy hình bóng của một người phụ nữ khác - người
phụ nữ trẻ hơn bà hai mươi tuổi, lặng lẽ theo sau bà, nhìn bà với đôi mắt
không chút biểu cảm:

”Tiểu Mạch, sao cháu lại xuống đây?”
Bà chau mày thắc mắc và lùi lại một bước, Điền Tiểu Mạch tiến lại gần

bà.

Hai người phụ nữ mặt đối mặt, Tiểu Mạch hít thở một hơi sâu trong gió

tuyết, hai người ở gần đến mức có thể cảm nhận được hơi nóng mà đối
phương thở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.