MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 71

“Đồ thối tha!” Đây lại là lần đầu tiên Tiểu Mạch nói tục trước mặt cậu bé,

“Đến bản thân cậu còn không có niềm tin thì làm sao có thể bắt cảnh sát có
niềm tin được chứ? Cậu có còn là con trai nữa không?”

Thu Thu chỉ mỉm cười với cô: “Tiểu Mạch, tôi rất vui vì được quen biết

cậu và cũng rất vui vì được sống bên cậu bao ngày qua, tôi sẽ mãi nhớ tới
cậu.”

“Cậu nói cái gì vậy?” Cô nghĩ tới lời cậu bé vừa nói “Được sống bên cậu

bao ngày qua”, mặt cô ửng đỏ, trợn mắt lên nói: “Đừng có nói lung tung
nữa.”

“Tạm biệt cậu, chúng ta nhất định sẽ còn gặp lại.”
Nói xong cậu ta quay mặt đi về phía rừng cây phía sau. Tiểu Mạch vội

vàng hét lên: “Đợi đã!”

Nhưng cậu bé không hề quay đầu lại, cậu ta nhanh chóng vượt qua vùng

đất hoang vu, dần dần chỉ còn chiếc bóng lờ mờ, cuối cùng chìm nghỉm
trong khu rừng nhỏ kia.

Bầu trời lúc hoàng hôn càng lúc càng tối, ở phía trời tây nổi lên một đám

mây hồng, gió thổi vù vù khiến chân váy của Tiểu Mạch tung lên, cảnh vật
vừa hoang vu vừa thê lương khiến người ta muốn rơi lệ, giống như dưới khe
sâu dưới chân kia là có mục đích vậy, ngoài việc chia làm hai thế giới ra, nó
còn thu gom nước mắt của tất cả những người đã từng đến đây.

“Đừng đi!”
Tiểu Mạch nhìn chiếc khe sâu dưới chân, trong lòng nghĩ mình có thể

nhảy qua được mà không vấn đề gì, bèn lấy dũng khí lui về sau mấy bước,
vén váy lên đến đùi, hít một hơi thật sâu sau đó lấy đà - khi tới sát cái khe cô
lấy hết sức đạp chân trái, rồi lại đến chân phải, cảm thấy như mình đang bay
lên.

Khoảnh khắc ở trên không trung, gió, kèm theo âm thanh gì đó lướt qua

tai cô.

Mắt Tiểu Mạch đã thấy chân phải sắp giẫm lên bờ bên kia nhưng cơ thể

cô lại giống như bị vật gì đó tóm lấy, trong phút chốc thể trọng cô như thể
nặng lên gấp nhiều lần, tim mạch cũng đập loạn nhịp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.