MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 12

“Đạp hoa quy lai điệp nhiễu tất, là Hương Phụ.”

“Độc tại dị hương vi dị khách, là Sinh Địa.”

“Linh lạc thành nê niễn tác trần, là phấn trầm hương.”

Cô gái liên tục giải đáp ba câu đố đèn, không cần thời gian suy nghĩ,

trơn tru như cháo chảy, giọng nói êm ái dễ nghe, dịu dàng uyển chuyển,
như chim oanh mới cất tiếng, mọi người rối rít ghé mắt nhìn lại.

Hai tiểu nhị cao giọng sợ hãi thán phục, “Ai nha, tài cao, lại đúng rồi.”

Phía sau lập tức có người lên tiếng: “Thì ra là tên vị thuốc, bảo sao

chúng ta không giải được.”

“Chúng ta không phải đại phu, làm sao biết mấy thứ đó.”

“Tiểu thư nhà ta học thức uyên bác.” Hướng Đại Trụ đứng sau Cung

Khanh lập tức đắc ý lên tiếng. Giọng hắn vang dội, hai chữ “tiểu thư” lại cố
ý nhấn mạnh. Người ngồi trên tầng hai lần lượt ló đầu ra xem.

Trong gian phòng tốt nhất, không khí ấm áp, một bàn bát tiên đặt bên

cửa sổ, có ba người đang ngồi.

Định Viễn Hầu Độc Cô Đạc, cấm vệ Tả Vệ Tướng quân Nhạc Lỗi,

Duệ Vương Mộ Chiêu Luật.

Tiếng thán phục dưới lầu khiến Mộ Chiêu Luật đưa mắt nhìn ra, đập

vào mắt là thân hình cao lớn của Hướng Đại Trụ, nổi bật bởi ngoại hình dị
quốc.

Hắn không nhịn được nhếch môi cười một tiếng: “Tiết Nhị, kia không

phải là quản gia nhà vợ cậu sao?”

Độc Cô Đạc nghe thế phun hết rượu trong mồm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.