MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 237

Mộ Thẩm Hoằng đứng dậy nói: “Mẫu hậu, con còn tấu chương chưa

xem, xin được cáo từ trước.”

“Chưa bàn xong chuyện của con.”

Mộ Thẩm Hoằng cười nhạt: “Sang năm mới tuyển phi, mẫu hậu cần gì

phải vội. Hơn nữa còn tiết Thanh Minh, tiết Đoan Ngọ, tiết Trung Thu, tết
Nguyên Đán, tiết Nguyên Tiêu, nếu mẫu hậu thấy vừa rồi chưa tiếp xúc đủ
thì có thể chờ ngày lễ lại gọi bọn họ tiến cung, cứ giữ hẳn mười ngày nửa
tháng, chọn lựa tỉ mỉ, nhất định có thể chọn được một người vừa lòng.”

Nhìn bóng lưng đứa con trai, Độc Cô Hoàng hậu chán nản, đứa con

trai này hoàn toàn trái ngược với cô con gái còn lại của bà, A Cửu là kiểu
ruột để ngoài da, nghĩ gì nói nấy, hắn lại thâm tàng bất lộ. Đại khái là bởi từ
nhỏ đã được giáo dục theo hai phương pháp trái ngược. Bởi vì Mộ Thẩm
Hoằng tương lai sẽ kế thừa đại thống, từ nhỏ đã được Tuyên Văn Đế và
Độc Cô Hoàng hậu giáo dục khắc nghiệt nghiêm khắc, dạy đạo quân
vương, mưu kế ứng biến kết quả là không ai nắm được tâm tư của hắn.

Sáng sớm hôm sau, Cung Khanh rời cung Trùng Dương, Hướng Thái

Phi biết nàng không tham vọng, không cố chấp giữ lại.

Cung phu nhân nhìn thấy nữ nhi thiếu chút nữa thì rơi nước mắt, từ

khi Cung Khanh ra đời chưa bao giờ xa cha mẹ lâu thế, quãng thời gian vừa
rồi đúng là ngày dài tựa năm.

Cung phu nhân cẩn thận kéo Cung Khanh hỏi han chuyện trong cung,

bà rất lo lắng không biết có phát sinh chuyện “sờ mó” lần nữa không. Cung
Khanh vội vàng nói không có.

Cung phu nhân thở phào một cái, an tâm cười nói: “Thật tốt quá.”

Cung Khanh: “…” Nhưng có cầm tay, còn hôn môi… Haizzz, đau

đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.