MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 244

Tương lai tươi sáng như gấm hoa, người người hâm mộ, lại như trói

buộc vô hình.

Đứng dưới ánh mặt trời, hắn cảm giác bản thân như con đại bàng, rốt

cục cũng đến ngày đủ lông đủ cánh, nghĩ muốn tung cánh trời cao, đột
nhiên bị một cái lưới giăng xuống, có người muốn thuần dưỡng nó, chỉ vì
thích thú bộ lông đẹp mắt của nó, mà chẳng quan tâm tư thế oai hùng, dũng
khí đọ sức với trời cao.

Đấy là cuộc sống hắn mong muốn sao? Cúi đầu trước cường quyền,

thần phục A Cửu, từ đại bàng biến thành hoàng yến trong chiếc lồng son?

Không, tuyệt đối không.

Hắn xoay người trở lại thư phòng, dưới nỗi xúc động, rất muốn viết

nốt chữ “kiến” hoàn thành chữ “giác”, nhưng … tờ giấy tiết đào hắn kẹp
trong sách, đã không còn ở trang “Quan quan thư cưu”.

Một nỗi phẫn nộ khó nói thành lời bùng lên. Hắn đứng bật dậy, ngón

tay khẽ run. Mấy tia do dự hiếm hoi tiêu tan thành mây khói.

Cô ta cậy là Công chúa, thì có thể muốn gì làm nấy sao? Hắn không

phải món đồ chơi trong tay tùy cô ta sắp đặt.

Giữa trưa, trong vườn phù dung, các bậc quyền quý và quan viên lớn

nhỏ trong triều tề tựu, nào những quần là áo lượt, mặt hoa da phấn. Tuyên
Văn Đế cùng Độc Cô Hoàng hậu ngồi vị trí chủ, Thái tử Mộ Thẩm Hoằng,
Công chúa A Cửu, lần lượt ngồi hai bên.

Bởi vì là du xuân dã yến, các quan mặc thường phục, nhóm gia quyến

càng là phục trang sặc sỡ, như hoa khoe sắc. Tuyên Văn Đế tự hào nhìn
một lượt, lập tức có cảm giác, thiên hạ đều có mùa xuân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.