NAM CHÍNH LÀ PHÙ THỦY - Trang 17

Sala không biết mình đứng nơi này bao lâu, ngọn đèn trong tay đã tắt,

đằng sau xuất hiện giọng nói lạnh lùng. Sala nghe được giọng nói này thì
phát hiện mình đang khóc, thì ra, dù có cam tâm tình nguyện vẫn sẽ thấy
đau lòng.

“Dierse… Em là người được ‘nữ thần sinh mệnh chúc phúc’ sao?”

Dierse cứng người tại chỗ khi nghe thấy tiếng khóc của Sala, gương mặt

hắn như bị ai đó đánh một quyền, chật vật và đau khổ. Có điều gương mặt
của hắn bị mũ trùm che hơn nửa nên không ai thấy điều đó.

“Ừ” Lát sau, Dierse nghe thấy mình trả lời như thế.

“Vậy, anh cần trái tim em để chữa bệnh ư?”

“…Ừ”

“Được, em cho anh” Sala giơ tay lau nước mắt, nhìn hắn với gương mặt

đầy kiên nghị “Nhưng trước đó, Dierse, em muốn tở thành người phụ nữ
của anh”

“Không được” Dierse từ chối không chút do dự, hắn quay đầu không

muốn nói gì, giọng nói có chút ảm đạm “Còn hai ngày nữa là đến lúc, cứ
đợi ở trong phòng, đừng làm gì hết”

“Chỉ một lần thôi cũng không thể hoàn thành tâm nguyện của em ư?”

Dierse làm như không nghe thấy, bước nhanh để rời khỏi tầm mắt của cô,

hắn ngồi dựa lên tường. Hắn kéo vạt áo dài, nơi đó có một vết thương rất
dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.