NAM CHỦ, ANH TA CÔNG ĐỨC VÔ LƯỢNG - Trang 45

Mà Không Sắc bên này, lại là vẻ mặt hưng phấn: "Không nghĩ tới ở

nơi này có thể gặp được hai đứa trẻ trời sinh có duyên tu Phật, đặc biệt là
cậu bé kia, không biết là đã làm người tốt mấy đời, công đức có thể nói vô
lượng. Thêm cả trên người còn có Phật cốt, không làm hòa thượng, kia quả
thực chính là tạo nghiệt. Còn có tiểu cô nương kia, hơi thở thuần tịnh, phật
quang bao quanh, cũng là hạt giống tu Phật!"

Chỉ là, hơi thở của tiểu cô nưng kia hình như có chút kỳ quái......

"Từ đạo trưởng, hai đứa trẻ này, ngươi cũng không thể đoạt của ta

đâu." Không Sắc không quên việc vừa rồi Từ Sâm đã đoạt người với mình.

Từ Sâm cười tủm tỉm nói: "Không Sắc đại sư, này sao có thể gọi là

đoạt? Ta xem hai đứa trẻ kia không chút hứng thú với việc làm hòa thượng,
nói không chừng càng thích tu đạo cũng không nhất định."

Không Sắc một bộ đường đường chính chính, nói: "Ta không tin

ngươi không thấy hai đứa trẻ kai có duyên với Phật, tu Phật hay tu Đạo, tu
Phật càng thích hợp hơn."

Từ Sâm lại lắc lắc đầu, nói: "Không Sắc đại sư, cậu bé kia, cốt cách

ngạc nhiên, cũng là cực thích hợp tu đạo."

Hai người cãi cọ hai câu, lại là ai cũng không muốn bỏ lỡ hai hạt

giống tốt, ngươi trừng ta ta trừng ngươi, ai cũng không chịu nhường. Cuối
cùng vẫn là Không Sắc nhận được một một cuộc gọi, trong điện thoại
không biết nói gì đó, biểu tình nháy mắt đổi đổi, thực mau liền rời đi.

Hai huynh đệ Từ Sâm chưa vội rời đi, hắn đứng ở phái trên hắc hồ, cúi

đầu có thể nhìn rõ sâu trong hồ, thần sắc có chút ngưng trọng.

Trở lại đạo quan, Từ Sâm đi sau núi, bái kiến quan chủ Huyền Linh

Quan, sư phụ của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.