NĂM EM GẶP ANH - Trang 46

làm mẹ đỡ đầu chỉ để trao cho tôi việc gì đó để làm. Đi đến nhà thờ và đứng
bên cạnh trong khi họ ẵm đứa trẻ, mục sư rảy nước thánh, mọi người đều
làm một việc gì đó còn tôi thì đứng vẩn vơ bên cạnh.

“Cậu đã nghe chuyện về con trai của bạn cậu chưa?”
“Bạn nào cơ?”
“Matt Marshall,” Bianca nói.
“Anh ta không phải bạn bè gì của mình hết,” tôi khó chịu nói. Rồi thì,

quyết định tốt nhất là không cãi nhau với một sản phụ, tôi hỏi, “Con trai anh
ta đã làm gì?”

“Nó tải một đoạn video lên YouTube nói cho thế giới biết nó ghét cha

mình nhiều thế nào. Nhục nhã, đúng không? Thử tưởng tượng xem ai lại đi
nói về một người thân trong gia đình như vậy.”

Đứa trẻ trong tay Bianca ré lên một tiếng thật to. “Nhóc con này cứ cắn

núm vú của mẹ hoài,” cô ấy rít lên, tôi im bặt khi tâm trạng của cô thay đổi
đột ngột và bóng tối buông xuống căn phòng trong bệnh viện.

Cô ấy đổi tư thế bế cậu con trai ba ngày tuổi của mình, ôm cậu bé như ôm

một quả bóng bầu dục, bộ ngực của cô còn lớn hơn cái đầu của đứa bé và
trông giống như đang làm nó ngạt thở. Đứa bé bú và im lặng trở lại.

Đó hầu như là một khoảnh khắc tuyệt đẹp, không kể đến việc khi tôi nhìn

cô ấy, những dòng nước mắt đang rơi xuống mặt cô.

Cánh cửa mở ra và người chồng nhợt nhạt Tristan của cô ló đầu vào.

Khuôn mặt anh ta dịu đi khi ngắm đứa con đầu lòng của mình, rồi anh ta
ngước lên, nhìn thấy vợ và đanh mặt lại. Anh ta nuốt nước bọt.

“Chào Jasmine,” anh ta bước vào và chào tôi.
“Chúc mừng ông bố nhé,” tôi dịu dàng nói, “Cậu bé thật xinh đẹp.”
“Nó thì chỉ giỏi cắn thôi,” Bianca nói, lại nhăn nhó.
Đứa bé khóc thét lên khi bị kéo ra khỏi cái núm vú đỏ tươi nứt nẻ của mẹ.
“Thực sự đấy Tristan, cái chuyện này... em không thể...” Nét mặt cô ấy

nhăn nhúm lại.

Tôi ra về để họ tự giải quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.