14. Phạm Đình Trọng
Phạm Đình Trọng người làng Kinh Dao, huyện Giáp Sơn, tỉnh Hải Dương.
Tục truyền ngài là thần Ngũ Hồ giáng sinh.
Năm 26 tuổi, đỗ Tiến sĩ, quan trường là Nguyễn Trọng Quát xem văn của ngài, đã mừng
cho triều đình được người kinh luân giỏi.
Năm Cảnh Hưng thứ nhất (1740), được cử làm Giám sát ngự sử, một khi ở kinh về, ngủ trọ làng Hoàng Xá, huyện Kim Thành, trông thấy
một người nằm núp trong đống củi, bắt ra tra hỏi, thì là tướng giặc tên quận Gió, ngài bắt đem nộp, được thưởng 300 quan tiền.
Năm Tân Sửu, ngài làm Hiệp đồng, kiêm chức Phòng ngữ sứ, phải đi dẹp giặc, bắt được hai tướng giặc là Ngụy Cừ và Ngụy Tuyển ở
núi Ngọa Vân, đóng cũi đem về kinh đô, được phong làm Công bộ Hữu thị lang.
Bấy giờ trong nước lắm giặc, mà kiệt hiệt nhất là quận He tên chữ là Nguyễn Hữu Cầu, quận He là người làng Lôi Đỗng, huyện Thanh
Hà có sức khỏe như thần, mỗi khi lâm trận, chỉ cắp hai thanh siêu đao phi ngựa xông vào, quan quân tan giãn, không ai địch nổi, đã có
tiếng gọi là Hạng Võ nước Nam. Tục truyền là thần cá bể sinh ra, cho nên lại tài nghề lặn nước.
Quận He quấy nhũng vùng đông nam, quan quân đánh mãi không trừ được. Ngài phụng mệnh đúc quân thủy; đóng ở bờ sông cạnh
núi Đồ sơn, huyện Đông Triều. Một hôm, ngài đang ngồi trong thuyền, không ngờ quận He lặn ngầm dưới nước, nhẩy vọt lên thuyền,
giết chết một tên lính. Ngài vội vàng đóng cửa thuyền hô to lên rằng:
- Tao đã chém được quận He rồi đây!
Chúng tưởng thực xô cả lại, quận He phải nhẩy xuống sông, núp dưới bánh lái. Ngài sai quân cầm giáo đâm xỉa xuống, quận He chạy
mất.
Lại một hôm, ngài chỉ có một chiếc thuyền đóng ở bến Triều, bất thình lình giặc kéo 3 thuyền đến vây lại đánh, ngài xuất thủ hạ đánh
hăng sức quá, giặc phải bỏ mà chạy, vua khen là mưu dũng hơn người, phong làm Giao lĩnh hầu.
Năm Nhâm Tuất, vua triệu ngài về sai làm chủ khảo thi hội. Thi xong, lại sai cùng với Tuân quận công tiến quân đi đánh giặc. Vua hỏi
những cơ mưu đánh giặc, ngài tâu tường tận lắm, vua mừng mà thưởng cho 3 cấp và 300 quan tiền.
Năm Giáp Tí, quận He chiếm giữ núi Đồ Sơn ở phủ Kinh Môn, tán tí, tàn vàng, lừng lẫy một vùng bãi bể, tự hiệu là nhà Triều, thủ hạ có
18 quận công, và bốn trăm vạn quân, thanh thế rất là hách dịch.
Ngài phụng mệnh làm Thống lĩnh Bình khấu đại tướng quân được quyền sai phái binh mã thủy bộ các xứ Hải Dương, Kinh Bắc, Sơn
Nam, An Quảng. Ngài nhận chức, coi việc đánh giặc là trách nhiệm của mình. Khi cất quân ra khỏi cửa phủ, đóng cờ ở đình Quảng Văn,
rồi vào hầu hoàng thượng ở trong đền chính. Hoàng thượng an ủy một hồi, rồi ngự viết một đạo sắc ban cho.
Sắc rằng: