NAM PHƯƠNG HOÀNG HẬU - Trang 4

Nguyễn Văn Lục

Nam Phương Hoàng Hậu

Câu chuyện một con tem.
Cách đây hơn nửa thế kỷ, đúng ra là vào khoảng những năm 1943-1946 gì
đó, tôi đang chỉ là một chú bé nhà quê. Thế giới chung quanh tôi chỉ có mẹ
và mấy chị. Nhưng không nhớ bằng cách nào, tôi được nhìn thấy hình
Hoàng Hậu Nam Phương trên mấy con tem. Chỉ bằng mấy con tem đủ ấp ủ
hình ảnh người phụ nữ hiền lành, phúc hậu đến cả đời. Hình ảnh con tem
đó cứ như thế giữ mãi trong lòng, trong ký ức chả quên được. Con tem nhỏ
xíu hình một người phụ nữ, chít khăn vàng, áo dài. Quá nhỏ để nhận ra
chân dung người đó, cũng quá nhỏ để biết được con người. Vậy mà hình
ảnh đó có sức thu hút, đeo đuổi mãi cho đến bây giờ. Ký vãng sự việc thì
có thể quên. Nhưng dấu ấn tình cảm, niềm kính trọng người phụ nữ đó thì
không. Hình ảnh qua con tem nhỏ bé toả ra sự uy nghiêm, trang trọng, quý
phái, nhưng dung dị hiền từ. Đôi mắt có vẻ buồn, sống mũi cao. Đẹp không
chê vào đâu được. Vẻ đẹp kín đáo, nhưng có sức thu hút khó quên được.
Hỏi nhiều người cỡ tuổi tôi cũng đều nhận như thế. Nhưng nó lại không có
cái nét kiêu kỳ hãnh tiến như những người sang trọng giầu có. Nhất là con
mắt có cái nhìn thẳng thắn, đầy độ lượng. Nhiều người sau này nhìn ảnh
Hoàng Hậu sau cũng phải nhận một điều: Hoàng Hậu có nét uy nghi, đoan
trang và phúc hậu. Chỉ tội buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.