NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 138

Thợ chụp ảnh bước đến, hí hoáy chụp liên tục mấy tấm.

"Người khác không biết còn tưởng anh bạn cố tình bày ra trò vui này

đấy!"

Tuy rằng xảy ra chút sự cố ngoài ý muốn, thế nhưng mọi người đều rất

vui vẻ, người huấn luyện thú thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà phải làm gì
mới xong nốt phần còn lại đây? Xem ra đành phải tự mình mang đi, trừ tiền
lương là chuyện không tránh khỏi rồi...

Anh ta quyết định tự mình ra tay, nhưng khi nhìn khách mời vui vẻ

đến vậy, ai cũng lấy điện thoại di động ra chụp lại, chờ mong chuyện vui vẻ
tiếp theo, ngay cả cô dâu cũng rất hăng hái vào góp vui, Tô Tiểu Đường
mượn cớ nói gần đây Thịt Viên rất hay rụng lông, trên người có bôi thuốc
nước nên không thể sờ được, nhờ vậy mà Phương Cảnh Thâm mới tránh
khỏi chuyện bị người khác sờ vào, Hỉ Lai cũng cố gắng đến gần ngửi ngửi
rồi lại bắt đầu liếm người anh.

Trong không khí ồn và náo nhiệt, đương sự (cún) ngậm hộp đựng nhẫn

lên xông ra ngoài nhanh như tên bắn , đưa nhẫn cho chú rể đang ngây ngốc
đứng đó không nói nên lời rồi lập tức quay đầu rời đi, nhanh chóng quay về
bên cạnh Tô Tiểu Đường, toàn bộ quá trình diễn ra chưa đến 10s.

Hiệu suất hoàn thành nhiệm vụ cao như vậy không phải đến từ một

con cún được huấn luyện như Hỉ Lai, mà lại là dáng vẻ ngây thơ trông có
phần hơi ngốc nghếch của Thịt Viên.

Mọi người sửng sốt một lúc lâu, ngay sau đó tiếng vỗ tay vang lên như

sấm động.

Mọi người vẫn nghĩ rằng vừa rồi trong lúc hỗn loạn Tô Tiểu Đường đã

ra lệnh gì đó nên chú cún mới nghe lời chạy đi, làm cho người huấn luyện
hoảng sợ không thôi, vẻ mặt ghen tỵ nhìn cô, "Bình thường cô huấn luyện
nó bằng cách nào thế, thật là biết nghe lời, chó nghe lời cũng không có gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.