NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 271

Tô Tiểu Đường nhìn nam thần tỏ ý bảo mình lên đó. Động tác lên

giường ngủ rất do dự, thầm nghĩ nam thần ơi, anh không cần khách sáo với
tôi, ngủ trên giường anh tôi sẽ không ngủ được, nằm dưới đất vẫn hơn.

Tuy rằng không được tự nhiên nhưng cuối cùng cũng không thể làm

trái lời nam thần, ngoan ngoãn lên giường đi ngủ. Tô Tiểu Đường nằm ở
mép giường, cách Thịt Viên một khoảng ít nhất cũng có thể cho một người
nằm được.

Không tưởng tượng được, đời này cô có thể cùng nam thần cùng

giường cùng gối, tuy là linh hồn và thân thể nam thần ở hai nơi, nhưng dù
sao cũng ở trên một cái giường.

Tô Tiểu Đường nghĩ bản thân sẽ vì sự kích động này mà mất ngủ, thế

nhưng chắc là vì ban ngày quá mệt mỏi, tinh thần lại căng thẳng, bên cạnh
là cơ thể Thịt Viên quen thuộc, vì thế đầu chạm gối không bao lâu đã mang
theo tất cả mệt mỏi, nặng nề chìm vào mộng đẹp.

Cuối cùng người mất ngủ lại là Phương Cảnh Thâm, Tô Tiểu Đường

lúc ngủ rất ngoan, sau khi ngủ rất ít khi cựa quậy, nằm ngiêng đưa lưng về
phía anh, hai tay đặt ở má phải, đầu gối hơi co lại, lông mi dài phập phồng
theo hơi thở, vô cùng ngoan ngoãn.

Trong lòng Phương Cảnh Thâm xúc động muốn ôm cô từ phía sau, mà

thực tế anh cũng suýt chút nữa đã làm như vậy, nhưng mà khi nhìn lại chân
của mình, lại như bị người ta dội cho một gáo nước lạnh, đầu nằm trở lại,
ánh mắt buồn bã nhìn thân thể bất động của mình bên cạnh.

Sáng sớm hôm sau, vừa đúng sáu giờ Tô Tiểu Đường đã thức dậy.

Sau lúc mê man ngắn ngủi phản ứng rất nhanh nhận ra đây là Phương

gia, sau đó nhanh chóng quay đầu nhìn Thịt Viên và cơ thể của Phương
Cảnh Thâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.