NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 273

Phương Cảnh Thâm đột nhiên không muốn thức dậy, lại nằm xuống,

tiếp tục ngủ.

Mãi cho đến lúc 9 giờ, thời gian bác sĩ dặn nhất định phải tiến hành

kiểm tra, Tô Tiểu Đường đẩy đẩy Phương Cảnh Thâm gọi anh thức dậy, rửa
mặt đơn giản một chút, sau đó đi mở cửa.

Tô Tiểu Đường vừa hé mở cửa phòng, bên ngoài đột nhiên ngã vào

một vật nặng, Tô Tiểu Đường hoảng sợ giật nảy người, theo bản năng lui
về sau một bước, sau đó vật nặng liền ngã thẳng trên mặt đất, đụng phải
bắp chân của cô mới dừng ngã xuống.

"Hả... Phương Cảnh Xán?" Tô Tiểu Đường ngạc nhiên.

Người ngã chật vật trên đất không phải là Phương Cảnh Xán sao,

người vốn mặc đồ so với chú rể còn rực rỡ hơn, giờ quần áo nhiều nếp
nhăn, tóc lộn xộn, hai vành mắt đen xì.

"A, Tiểu Đường, cô dậy rồi? Sao dậy muộn thế..." Phương Cảnh Xán

mơ mơ màng màng gãi gãi đầu nói, giọng điệu có chút trẻ con.

"Không phải cậu ở ngoài cửa cả đêm chứ?" Tô Tiểu Đường hỏi.

"Đúng vậy, tôi không yên tâm. Để cô vợ tương lai ngây thơ như thỏ

trắng nhỏ của mình ở cùng phòng với anh trai sói xám thì ai có thể yên tâm
chứ .." Phương Cảnh Xán nói thầm.

Bên cạnh Phương Cảnh Thâm trong cơ thể Thịt Viên nghe thấy đôi

mắt lướt qua tia khinh thường, nhìn thẳng ánh mắt Phương Cảnh Xán rồi
đạp lên người cậu ta đang ở trên mặt đất đi ra ngoài.

Vẻ mặt Phương Cảnh Xán ủy khuất nhìn quần áo có vết chân cún,

"Quả bóng nhỏ mày không nhìn ta, xem mày đạp phải tao rồi này..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.