NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 279

còn chưa từng gặp, không ngờ hôm nay cô lại gặp, đi ngang qua thôi mà
cũng bị liên lụy, thật quá xui xẻo, cũng may chúng ta có Thịt Viên ngăn
cản, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng được, chờ Quả bóng nhỏ
tỉnh lại phải cảm ơn nó thật tốt..."

Tô Tiểu Đường sờ sờ bộ lông mềm mại ấm áp của Thịt Viên, hốc mắt

ửng đỏ, lần trước tai nạn giao thông là Phương Cảnh Thâm ở phía trước
chắn cho cô, lần này lại là anh ấy cứu cô...

Cái gì mà phúc tinh chiếu rọi chứ, cô chính là tai họa, hơn nữa tất cả

tai nạn đều chuyển qua người cô yêu quý nhất, trên đời còn có trừng phạt
nào tàn nhẫn hơn thế chứ? Kiếp trước cô đã giết bao nhiêu người để kiếp
này tạo nghiệp chướng nhiều đến thế...

"Tôi không sao rồi; cậu cứ làm việc của mình đi, không cần ở cùng

với tôi ." Tô Tiểu Đường kìm nén cảm xúc bình tĩnh nói.

"Vậy được rồi, Thịt Viên tỉnh thì nói cho tôi biết một tiếng, tôi đưa

bọn cô trở về."

"Được."

Tô Tiểu Đường nằm sấp ở mép giường, không chớp mắt nhìn Phương

Cảnh Thâm, đau lòng sờ sờ đầu của anh, sao lại ngốc như thế chứ, chẳng
may anh xảy ra chuyện gì hoặc lúc đó bị dao gây thương tích thì phải làm
thế nào, vốn dĩ đã không quen thân thể của Thịt Viên, tiếp tục bị thương thì
càng vất vả, nếu đổi lại là cơ thể nhiều mỡ của cô, bị đâm một dao cũng
chẳng là vấn đề gì lớn.

Tô Tiểu Đường suy nghĩ miên man, nghĩ đi nghĩ lại không biết làm

sao lại mơ màng ngủ mất, lúc tỉnh lại lần nữa là do trên mặt ngứa ...

Mê man mở mắt ra, nhìn thấy Thịt Viên phóng đại trước mắt; sau đó

cảm giác bị đầu lưỡi liếm trên mặt, chính là cảm giác này khiến cô tỉnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.